Lý Thiện nói xong câu đó, chợt phát hiện Đặng Anh đang nhìn mình chằm chằm, không khỏi ngẩn ra, nhất thời khó miêu tả rõ được cảm nhận khi bị đôi mắt này nhìn chăm chú.
Nếu nói gã thương xót Đặng Anh, hình như gã lại chẳng mềm lòng đến thế, nhưng nếu nói là ghê tởm thì cũng không có lí do thích hợp. Dù sao trong ba năm Đặng Di tham ô lộng quyền, tàn sát quan lại ở Nội các, Đặng Anh đã thay thầy mình Trương Xuân Triển, một lòng dốc sức vào công việc thiết kế và xây dựng Tam đại điện hoàng thành.
Giây phút trước khi Hình bộ phụng mệnh bắt trói chàng, chàng còn đang cùng các thợ xây uốn nắn đòn dốc trên nóc nhà kề của Thọ Hoàng Điện.
Thế nên, dù tính như thế nào, Đặng Anh và tội ác của cha hắn cũng chẳng liên quan đến nhau.
Nhưng thân là con trưởng của Đặng Di, Đặng Anh vẫn bị giam giữ.
Lúc kết án chàng, quả thực nha môn Tam ti đã rất khó khăn.
Hoàng thành còn chưa xây dựng hoàn thiện, Trương Xuân Triển, tổng quản ban đầu của việc này tuổi đã cao, mắt mờ chân chậm, không thể đảm đương. Đặng Anh là học trò duy nhất của Trương Xuân Triển, chàng ta thi đỗ tiến sĩ cùng khoa với Hộ bộ thị lang Dương Luân, còn tinh thông dịch học, công học1.
Nếu đồng loạt luận tội xử tử chàng cùng những nam tử Đặng tộc khác vào lúc này, chỉ e trong một khoảng thời gian ngắn Công bộ sẽ chẳng thể tìm đâu ra người tài giỏi như vậy mà bù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hac-but-ky/3089129/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.