Tháng năm bắt đầu.
Nhà Triệu viên ngoại, thế gia trong kinh thành, gả con gái nhỏ.
Triệu viên ngoại này thuộc nhóm triều thần khóa trước, tuy không hợp với Đặng Di nhưng sau khi Đặng Di sụp, ông cũng chán chường, dứt khoát bỏ nghiệp khi đang vinh, từ quan về hưu, làm một ông già nhàn tản.
Ông và Trương Xuân Triển là bạn tốt nhiều năm, đang ở nhà thì hay tin Trương Xuân Triển vào ngục, nhất thời giận đến bỏ cả chuyện vui của con gái không làm, hại nhà thông gia bên kia phải hết nước hết cái khuyên mấy lần mới nguôi, tiếp tục gả con gái.
Nhà chồng sợ ông già gàn dở này lại lật lọng giữa chừng, bèn phát thiếp mời rộng rãi, phàm là quan viên có giao thiệp qua lại trong kinh đều nhận được. Vì chuyện của Trương Xuân Triển, Dương Luân vốn không muốn đi, ngặt nỗi vợ mình lại có quan hệ thân thiết với phu nhân nhà chồng kia, y không muốn làm Tiêu Văn mất mặt, chỉ đành đi theo xã giao.
Nhưng tâm trạng của y không tốt, đến nơi ngồi im trong đám người uống rượu giải sầu. Chúng thứ cát sĩ Hàn lâm viện xưa nay vẫn thích tụ tập với người xuất thân từ Lục khoa, thấy Dương Luân ngồi trong góc bèn nhao nhao qua ngồi, trong số họ có không ít quan viên trẻ tuổi thuộc Đông Lâm học phái, ăn nói ngông cuồng sắc sảo, có chút rượu vào lại càng không giới hạn.
“Mặc dù hiện giờ vụ án đã đến Tam ti nhưng thẩm tra vẫn chậm nhỉ.”
Một người bên cạnh cười hềnh hệch: “Chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hac-but-ky/3089077/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.