Buổi tối hôm đó, trước khi đi ngủ, Caesar đột nhiên nhận được tin nhắn tiểu Viễn gửi đến, chỉ có một câu đơn giản. “Buổi tối thứ bảy đến nhà tôi ăn cơm đi, cha và baba đồng ý gặp cậu.” Phía sau còn có thêm một khuôn mặt tươi cười vui vẻ.
Caesar nháy mắt liền hết buồn ngủ, vội vàng kích động gọi lại, máy truyền tin nhanh chóng được kết nối, trong màn hình trước mặt xuất hiện gương mặt tiểu Viễn, thiếu niên vừa tắm rửa xong mái tóc còn đang nhỏ nước, trong mắt tràn đầy ý cười, thực vui vẻ nói. “Caesar, hôm nay tôi đã nói với cha và baba rồi, bọn họ đồng ý để tôi mang cậu về nhà ăn cơm, chuyện kết hôn để đến lúc đó rồi thương lượng!”
Caesar mỉm cười nói. “Được, tối thứ bảy tôi trực tiếp đến đó sao?”
Lăng Viễn nghĩ nghĩ nói. “Năm giờ chiều tôi chờ cậu ở trước cửa học viện Sao Paulo, cuối tuần em tôi được nghỉ, chúng ta cùng về.”
Hai người thỏa thuận xong thời gian địa điểm, lúc này mới chúc nhau ngủ ngon.
Tâm tình Lăng Viễn rất tốt, lúc ngủ còn gặp mộng đẹp – cậu mơ cậu và Caesar còn có hai vị phụ thân cùng ngồi bên bàn ăn cơm, người một nhà gắp đồ ăn cho nhau, vui vẻ ấm áp, hình ảnh tốt đẹp khiến người ta nhịn không được muốn cười.
Caesar lại mất ngủ.
Tuy rằng hiện giờ hắn đã không còn là thiếu niên dễ xúc động như năm đó, nhưng cảnh tượng tự tiện xông vào biệt thự bị nguyên soái hung hăng mắng một trận lại vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-giao-sinh/2168783/quyen-5-chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.