Bên ngoài căn nhà của Rawson, Caesar để Bạch Vũ thu nhỏ thể tích, lấy hình dạng cơ giáp nhân hình vững vàng hạ xuống đất, lúc này mới đi tới trước khu kiểm tra khách nhân ở ngoài cửa ngôi nhà. Rất nhanh, trên màn hình trước mắt liền xuất hiện khuôn mặt của một nam tử trung niên, là Valde tiên sinh – quản gia trong nhà Rawson.
Valde mỉm cười hỏi. “Hóa ra là vương tử điện hạ, xin hỏi ngài có chuyện gì sao?”
Caesar cố nén lửa giận trong lòng, tận lực giữ bình tĩnh, nói. “Ta có việc gấp muốn gặp nguyên soái, xin thông báo dùm.”
Trên mặt Valde vẫn như trước là nụ cười kiên trì. “Xin lỗi, điện hạ, nguyên soái ngài ấy đã ngủ. Không bằng ngài ngày mai hãy quay lại? Hoặc là để ngày mai nguyên soái tới vương cung gặp ngài?”
Caesar. “…….”
— Ngủ? Đây rõ ràng là lấy cớ!
Thân là vương tử, Caesar từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu tiên bị người ta chặn ở bên ngoài, sập cửa vào mặt như vậy!
Thế nhưng, nguyên soái Rawson thân phận tôn quý, là quân đoàn trưởng quân đoàn Vinh Quang, tướng lĩnh trọng yếu của Quân bộ, nhà riêng của ông ấy cũng trải rộng lưới phòng ngự laser, không có sự cho phép thì không thể tùy tiện tiến vào. Diện tích toàn bộ khu nhà của Rawson có thể so được với một khu công viên cỡ lớn, từ ngoài cửa nhìn vào bên trong, chỉ có thể thấy được từng phiến cỏ lớn, bồn hoa cùng cây cối, đến cả bóng dáng của chủ nhân ngôi biệt thự cũng không thể nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-giao-sinh/2168600/quyen-2-chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.