Gió đêm nhẹ nhàng thổi qua, hương hoa anh thảo xung quanh mộ bia quanh quẩn bên mũi, dưới ánh trăng mông lung, cha con hai người ở trước mộ bia gắt gao ôm nhau, nhiệt độ cơ thể từ trên người thiếu niên truyền tới, khiến cho ánh mắt luôn lạnh lùng của Rawson không khỏi trở nên ôn hòa hơn.
Rawson vốn cao hơn nhi tử rất nhiều, ôm như vậy, vừa vặn làm cho mặt Lâm Viễn có thể dán trước ngực của ông, cánh tay hữu lực, lồng ngực rộng lớn, nhịp tim trầm ổn, khiến người ta không hiểu sao lại có cảm giác an toàn đến kỳ lạ.
— Đây chính là cha, người cha thân sinh mạnh mẽ mà thâm tình.
Lâm Viễn từ nhỏ lớn lên trong gia đình đơn thân, cho tới bây giờ vẫn chưa từng nhận được một chút tình yêu nào từ cha, càng không nghĩ tới có một ngày lại có thể gặp cha. Huống chi, cha ruột của cậu cư nhiên lại chính là nguyên soái Rawson của đế quốc mà cậu vẫn âm thầm sùng bái.
Được cha gắt gao ôm vào lòng, trái tim Lâm Viễn không khỏi dâng lên một tia ấm áp.
Rawson ôm Lâm Viễn trong chốc lát, lúc này mới buông cậu ra, nhìn cặp mắt trong veo đen láy sáng ngời giống hệt như sinh phụ của cậu, Rawson nhịn không được vươn tay đến, nhẹ nhàng sờ sờ đầu nhi tử, thấp giọng nói. “Tiểu Viễn, về nhà trước đã, cha còn có chút chuyện muốn nói với con.”
“Vâng.” Lâm Viễn gật gật đầu, xoay người đi theo cha.
Rawson đưa Lâm Viễn đến một khu biệt thự ba tầng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-giao-sinh/2168597/quyen-2-chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.