Sau khi trở thành chủ nhân của Chu Tước, Lâm Viễn vẫn bị vây trong trạng thái cực kỳ hưng phấn, nằm ở trên giường mà hoàn toàn không hề buồn ngủ chút nào.
Lúc này đã là đêm khuya, Caesar ở giường bên cạnh hô hấp đều đều, hiển nhiên đã tiến vào mộng đẹp, Lâm Viễn vươn tay, nhẹ nhàng cầm lấy dây chuyền màu đỏ, đúng lúc này, cậu đột nhiên nghe thấy trong công tắc không gian dường như truyền đến thanh âm của Chu Tước…
Thanh âm nhu hòa của cơ giáp cũng không phải truyền qua sóng âm tới bên tai, mà là trực tiếp vang lên trong đầu…
Căn phòng vẫn như trước vô cùng yên tĩnh, trong đầu lại đột nhiên lại vang lên thanh âm của Chu Tước, Lâm Viễn lúc đầu còn tưởng rằng mình gặp ảo giác, cho đến khi âm thanh trong đầu càng lúc càng trở nên rõ ràng: “Chủ nhân, ngươi có nghe ta nói không?”
Lâm Viễn sửng sốt một chút, vừa muốn trả lời, lại nghe Chu Tước ôn nhu nói: “Ngươi không cần nói, ý thức của chúng ta hiện tại đang trong trạng thái liên thông, ta có thể cảm ứng được ý nghĩ trong đầu ngươi.”
Lâm Viễn nhất thời khiếp sợ mở to hai mắt — chẳng lẽ đây chính là trao đổi bằng tinh thần trong truyền thuyết?
Giữa cơ giáp cấp S cùng chủ nhân, không cần nói chuyện cũng có thể đạt đến trình độ trao đổi bằng tinh thần “Người – máy kết hợp”?
Ngay lúc Lâm Viễn còn đang khiếp sợ đến không nói nên lời, Chu Tước giống như cảm nhận được ý nghĩ của cậu, nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-giao-sinh/2168590/quyen-2-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.