Phù Trạch Hoa liền lộ ra vài phần xấu hổ, trong đầu cũng âm thầm có chút tức giận.
Tuy anh là nhân vật lợi hại mà Trình Tử Thanh đã gọi điện so chiêu, nhưng đây là ở Kinh Hoa, Phù Trạch Hoa tôi nói thế nào cũng là thường vụ Thành ủy kiêm Bí thư Khu ủy, sao để anh vào trong mắt, liền biến thành “Người qua đường không tên”?
Chỉ có điều Phù Trạch Hoa tất nhiên không thể giống như Vũ Trường Nghĩa, lòng dạ ông ta quá sâu, sẽ không vì chút chuyện đó mà tự mình làm loạn trận tuyến, khẽ cười nói:
- Chủ tịch Cung, vị Chủ tịch này nên xưng hô thế nào?
Tất nhiên là chỉ Hồ Thiên Hậu.
- Họ Hồ, Cổ Nguyệt Hồ.
Không đợi Cung Bảo Nguyên trả lời, Hồ Thiên Hậu liền cười tự giới thiệu.
- Chủ tịch Hồ, xin chào!
Phù Trạch Hoa liền nhìn Hồ Thiên Hậu liên tục gật đầu.
- Phù bí thư, xin chào.
- Ái chà, hai vị Chủ tịch tự mình đến Kinh Hoa chúng tôi để đầu tư, kết quả đã xảy ra hiểu lầm như vậy, thật sự là rất không nên. Trước đó, đồng chí cơ quan công an chúng tôi, không tiến hành điều tra rõ ràng đã hành động khá lỗ mãng, mong hai vị Chủ tịch tha thứ cho, không cần chấp nhặt với bọn họ làm gì... Nhanh, pha trà mời hai vị Chủ tịch đi. Ngay cả lễ tiết cơ bản để đãi khách đều đã quên rồi sao?
Khi mới nói được một nửa đầu, mặt Phù Trạch Hoa tươi cười. Khi chuyển sang nhìn về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3052400/chuong-1330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.