Cuối tháng 10, Ủy ban nhân dân khu Ninh Dương cử hành hội nghị đấu thầu quy mô lớn ở nhà khách Ninh Dương.
Đây là hội đấu thầu có liên quan đến khai thác buôn bán quảng trường thành phố Ninh Dương.
Dựa theo hội nghị công việc của các Bí thư, chỉ thị của Lưu Vĩ Hồng, phía xung quanh quảng trường thành phố mà Ninh Dương đang mới dựng lên dùng để khai thác, cùng lúc tiến hành với công trình chủ thể của quảng trường thành phố. Ủy ban nhân dân khu thành lập tổ lãnh đạo, Chủ tịch khu Ngụy Phượng Hữu tự mình ký lãnh đạo, đảm nhiệm chức Tổ trưởng, coi chuyện này như là công việc số 1 của Ủy ban nhân dân khu.
Nói ra cũng đáng coi trọng như vậy, 400 ngàn mét vuông đất thương mại của quảng trường thành phố, cho dù mỗi mét vuông chỉ bán 300 tệ, vậy cũng là 120 triệu, nhiều hơn hai lần thu nhập tài chính cả năm của khu Ninh Dương.
Đây là “món quà lớn” mà tập đoàn Từ thị tặng cho khu Ninh Dương.
Chỗ quy hoạch của quảng trường thành phố là nơi tiếp xúc giữa phòng làm việc Dương Đông và phòng làm việc Kim Hòa, đa số là đồng ruộng, cơ bản không có bao nhiêu giá trị thương nghiệp. Nhưng tập đoàn Từ thị, quy hoạch quảng trường thành phố vừa ra, chỗ này liền lập tức tăng giá gấp bội. Quảng trường thành phố còn chưa bắt đầu xây dựng, liền có không biết bao nhiêu ánh mắt nhạy bén của các khách thương theo dõi khối phong thủy bảo địa, xuyên thấu qua các con đường, cùng đến nghe ngóng khu đất thương mại ở khu quảng trường thành phố, trong khu tính toán như thế nào.
Nói thật, trước đó, các cán bộ khu Ninh Dương bao gồm cả Ngụy Phượng Hữu, ai cũng không nghĩ đến, trên thế giới này lại có sự tồn tại của loại ma pháp “sửa dở thành hay” này. Tập đoàn Từ thị đổ vào 300 triệu, mảnh đất vốn dĩ “không đáng một đồng” lập tức trở nên vô cùng sốt hàng.
Chỉ riêng tiền cho khu đất này, tính toán sơ bộ liền so được với tài chính thu được trong hai năm của khu Ninh Dương.
Đương nhiên, đây chỉ là tính sơ bộ, Lưu Vĩ Hồng muốn tiến hành đấu giá công khai, hơn nữa không thể bán toàn bộ. Nhóm đấu thầu đầu tiên, chỉ bán đi 200 ngàn mét vuông đất thương nghiệp, còn lại 200 ngàn mét vuông, trước tiên nắm trong tay, xem tình hình rồi tính. Tâm tư của Lưu Vĩ Hồng chính là muốn tăng giá. Chỉ cần hình thành trào lưu, giá cả không lo không tăng.
Ngoài ra, xây dựng quảng trường thành phố kéo theo rất nhiều dây chuyền sản xuất cũng phát triển theo, dự tính 400 mét vuông đất kinh doanh kia để lại cho tập đoàn Từ thị, cũng là một nguồn thuế ổn định. Hơn nữa tập đoàn Từ thị dám một lúc đổ vào 300 triệu, điều đó liền biểu thị rõ, quyền khai thác 400 mét vuông đất kinh doanh mà bọn họ lấy được, khẳng định không phải là mong muốn tiền lời 300 triệu. Lưu Vĩ Hồng đương nhiên sẽ không đem 400 mét vuông đất kinh doanh khác mà khu đang khống chế “bán rẻ”. Hắn tin tưởng ánh mắt của tập đoàn Từ thị, phương diện này bọn họ là người lành nghề thật sự, hiếm khi nhìn sai. Nếu không tập đoàn Từ thị cũng không có được quy mô ngày hôm nay.
Chỉ hạng mục này liền làm cho kiến thiết kinh tế khu Ninh Dương có biến hóa long trời lở đất.
Ngụy Phượng Hữu coi trọng việc này như vậy, tự mình lãnh đạo không nói, trong lúc gặp vấn đề trọng đại luôn chủ động xin chỉ thị của Lưu Vĩ Hồng. Một là thể hiện mình hoàn toàn tỏ rõ đứng đúng vị trí, hai là những việc kinh doanh, đối với Ngụy Phượng Hữu mà nói, cũng coi như là một lĩnh vực hoàn toàn mới, Lưu Vĩ Hồng rõ ràng kiến thức rộng rãi hơn anh ta, Ngụy Phượng Hữu coi đó là một quá trình học hỏi.
Cuối cùng, kỳ bán đấu giá đất lần thứ nhất, tất cả phân thành bốn khu vực, khu vực số 1 chiếm gần 80 ngàn mét vuông, là mảnh đất lớn nhất. Ngoài ra khu vực số 2, 3, 4, diện tích không đồng đều, trong khoảng từ 60 ngàn đến 20 ngàn mét vuông.
Lưu Vĩ Hồng chỉ thị công khai đấu thầu với bên ngoài.
Công bố gía thấp, ai giá cao thì được.
Cho nên hội đấu thầu này trên thực tế là một buổi đấu giá. Chỉ là Ngụy Phượng Hữu thấy cái danh nghĩa hội đấu giá này quá “trào lưu mới”, dường như quá mức “tư bản chủ nghĩa hóa”, liền chọn tên hội đấu thầu.
Đối với những thứ ngoài mặt mũi gì đó, Lưu Vĩ Hồng đương nhiên không can thiệp. Chỉ cần làm tốt công việc, thu được hiệu quả thực tế là được.
Lưu Vĩ Hồng là một lãnh đạo coi trọng hiệu quả thực tế.
Trên thực tế, vì bảo đảm hội đấu giá lần này có thể thành công, không đến mức chẳng có ma nào, Lưu Vĩ Hồng sau lưng cũng đã chuẩn bị đầy đủ. Chỉ là không nhắc với Ngụy Phượng Hữu và các đồng chí khác trong khu. Lưu Vĩ Hồng cao chót vót, bình thường sẽ không tùy ý biểu lộ ra.
Ngày này, nhà khách Ninh Dương giăng đèn kết hoa, bong bóng treo cao, cờ màu phất phới, không khí vui mừng cực kỳ dày đặc.
Không chỉ nhà khách Ninh Dương chuẩn bị đầy đủ, từ hai ngày trước khi hội đấu thầu bắt đầu, Ngụy Phượng Hữu liền hạ lệnh, phát động tất cả các cán bộ cơ quan, tất cả lên phố dọn dẹp, làm tổng vệ sinh. Dân cư, nhà buôn, đơn vị cơ quan trong khu Ninh Dương càng tổng động viên.
Nhiều năm như vậy, khu Ninh Dương vẫn là lần đầu tiên làm một hoạt động thương mại lớn như vậy, đương nhiên đáng “trang điểm” kĩ một chút.
Cần biết hội đấu giá này đã có hơn 30 công ty bất động sản đăng ký tham gia. Mặc dù khách đến không nhiều, nhiều nhất cũng một hai trăm người nhưng đều là ông chủ lớn.
Bốn miếng đất định bán đấu giá, khu đất số 4 diện tích nhỏ nhất cũng có 20 ngàn mét vuông, giá mở màn là 6 triệu tệ.
Tất cả những công ty tham gia hội đấu giá bắt buộc phải nộp tiền đặt cọc trước là 500 ngàn tệ. Nếu như sau khi ra giá được lại không thể thực hiện, 500 ngàn tệ này liền bồi thường cho khu Ninh Dương.
Đầu năm nay, công ty có thể nộp được 500 ngàn tiền thế chấp, mua được mảnh đất trên 6 tỷ, quy mô có thể nhỏ sao? Bởi vì sau khi mua được còn phải tiến hành khai thác sau buôn bán, đó càng là một con số kinh khủng.
Ngụy Phượng Hữu tổ chức hội nghị, nói với mọi người, đây là cơ hội tuyệt vời cho việc thu hút đầu tư vào Ninh Dương, phải thể hiện thật tốt phong thái của Ninh Dương trước mặt các ông chủ này. Nếu ngay cả vệ sinh cũng làm không tốt thì chẳng phải mất mặt lắm sao?
Ngày hội đấu giá tổ chức, cả khu Ninh Dương rực rỡ hẳn lên.
Hơn một giờ chiều, các vị khách kinh doanh lục tục vào hội trường.
Buổi đấu giá dự định 2h bắt đầu.
Cho dù bên ngoài nhà khách Ninh Dương giăng đèn kết hoa, gọn gàng sáng sủa, nhưng đẳng cấp thực sự của nhà khách, đem so với khách sạn trong nội thành mà nói vẫn kém hơn một chút. Lúc đầu trong khu có người đề nghị, hội đấu giá này, tốt nhất là tiến hành ở khách sạn Kinh Hoa. Chung quy đó mới chính là khách sạn cao cấp nhất, xứng với thân phận của những ông chủ lớn này.
Đề nghị này được rất nhiều người tán thành.
Cuối cùng bị Ngụy Phượng Hữu phủ quyết.
Lý do của Ngụy Phượng Hữu rất đơn giản: chúng ta còn khinh thường Ninh Dương, còn muốn người khác coi trọng mình hay sao?
Lời này rất có lý.
Sau khi Lưu Vĩ Hồng nghe nói như vậy cực kỳ tán thành.
Kỳ thật những đồng chí đề nghị tổ chức buổi đấu giá ở khách sạn Kinh Hoa đều có chút lo lắng quá. Thương gia thật sự, cái mà mắt anh ta nhìn thấy chỉ là cơ hội kinh doanh, những thứ khác liền không quan trọng. Huống chi nhà khách Ninh Dương chỉ kém hơn một chút, các kiểu phục vụ cũng khá được. Chỉ cần không cố ý khoe khoang, ở một hai đêm ở nhà khách Ninh Dương cũng không đến nỗi không chịu được.
Những ông chủ khác thế nào, Lưu Vĩ Hồng không rõ, ít nhất hắn biết Cung Bảo Nguyên và Hồ Thiên Hậu khẳng định không có ý kiến.
Cung Bảo Nguyên và Hồ Thiên Hậu chính là “người chuẩn bị phía sau” mà Lưu Vĩ Hồng chuẩn bị cho hội đấu giá.
Tên của công ty bọn họ là “Công ty hữu hạn bất động sản quốc tế Thiên Nguyên thành phố Minh Châu”. xem tại
Tên của Hồ Thiên Hậu và Cung Bảo Nguyên, mỗi người lấy một chữ, cũng rất uy phong.
Quy mô của công ty hữu hạn bất động sản quốc tế Thiên Nguyên cũng không nhỏ, mặc dù thời gian thành lập không lâu, lại làm mấy hạng mục không nhỏ ở khu mới xây dựng Giang Đông thành phố Minh Châu. Chỉ là khu mới xây Giang Đông, công ty lớn quá nhiều, so với người ta mà nói, bất động sản Thiên Nguyên không đủ để nhìn. Nhưng và Bí thư Lưu làm một hồi “nhờ vả”, vẫn là không vấn đề. Cho dù lấy toàn bộ 4 miếng đất này trong 1 lần, công ty bất động sản Thiên Nguyên cũng có thực lực ấy.
Cấu thành cổ phần công ty bất động sản Thiên Nguyên vô cùng phức tạp, Vân Vũ Thường vòng vo mấy vòng mới đưa tài chính rót vào công ty bất động sản Thiên Nguyên, coi như đại cổ đông, Cung Bảo Nguyên, Hồ Thiên Hậu cũng chiếm không ít cổ phần, ngoài ra còn có rất nhiều cổ phần nhỏ khác, rốt cục phía sau có bao nhiêu người thì chỉ Cung Bảo Nguyên và Hồ Thiên Hậu mới rõ.
Vài năm nay, Cung Bảo Nguyên và Hồ Thiên Hậu cũng dần trưởng thành, không còn là “con ông cháu cha gà mờ” thuần túy năm đó nữa, chủ tịch Cung và chủ tịch Hồ ngày hôm nay, tinh lực chủ yếu đều đặt vào việc kiếm tiền, “sự nhiệp ăn chơi trác táng” thành tuyến phụ, thỉnh thoảng chơi một phen.
Thế giới này ai có tiền, người đó chính là đại gia.
Anh cho dù là con cháu quý tộc, nhưng nếu không kiếm ra tiền, trong cái vòng đấy cũng đừng mơ tưởng có thể ngẩng cao đầu, chỉ có thể đi sau người khác, lăn lộn kiếm sống mà thôi, không ai coi anh là cái gì cả.
Dựa theo yêu cầu của Lưu Vĩ Hồng, công ty trách nhiệm hữu hạn bất động sản quốc tế Thiên Nguyên lần này đến Ninh Dương tham gia hội đấu giá này, vô cùng khiêm tốn, trông có vẻ rất bình thường. Cung Bảo Nguyên và Hồ Thiên Hậu cũng không đem chiếc xe sang trọng ở Minh Châu của bọn họ đến, mà ngồi xe thương vụ bình thường, sau khi đến Kinh Hoa cũng chưa từng ở trong khách sạn Kinh Hoa, trực tiếp đến ở nhà khách Ninh Dương.
Tối hôm qua, Lưu Vĩ Hồng mời bọn họ ăn cơm ở khách sạn Kinh Hoa.
Thấy hai người bọn họ chỉnh tề mà đến, Lưu Vĩ Hồng liền cười trêu chọc nói, không cần đánh trận lớn như vậy, phái một vị nhân viên kinh doanh đến là được, không cần “thủ trưởng số 1, số 2” cùng lúc đến.
Cung Bảo Nguyên lúc đó liền trừng mắt với Lưu Vĩ Hồng, nói như thế không được, việc của Nhị ca, làm anh em không đến ủng hộ, còn gọi anh em cái chó gì? Đó không phải là đánh vào mặt tiểu Cung này sao?
Cái người Cung Bảo Nguyên này giống y như Vương Thiện, khá coi trọng nghĩa khí.
Hồ Thiên Hậu rất nhiều khi không ở Minh Châu, chuyện ở công ty đều là do Cung Bảo Nguyên xử lý, nhưng Cung Bảo Nguyên không bao giờ nói nửa chữ. Anh ta và Hồ Thiên Hậu là bạn bè, là anh em, sao có thể kỳ kèo những thứ đó?
Hơn 1h, Cung Bảo Nguyên, Hồ Thiên Hậu và mấy nhân viên đi theo xuất hiện ở cửa phòng họp nhà khách Ninh Dương. Công ty hữu hạn bất động sản Thiên Nguyên lần này nhận được bảng số 5, đi cùng với mọi người vào trong phòng hội nghị, ngồi lên vị trí số 5. Cung Bảo Nguyên và Hồ Thiên Hậu không ngồi vị trí trung tâm, chỗ ngồi trung tâm là của một người đàn ông khoảng ba mươi mấy tuổi, trang phục tây giày da, vẻ mặt tràn đầy tinh thần. Người đàn ông này gọi là Đậu Khai Xương, là Tổng giám đốc của công ty hữu hạn bất động sản quốc tế Thiên Nguyên.
Cung Bảo Nguyên là Chủ tịch Hội đồng quản trị, Hồ Thiên Hậu là Phó chủ tịch Hội đồng quản trị, chủ trì phương hướng lớn, những việc hằng ngày của công ty đều do Đậu Khai Xương phụ trách.
Lần này tham gia hội đấu giá, tên đăng ký chính thức là của Đậu Khai Xương.
Cung Bảo Quân và Hồ Thiên Hậu là đến cổ động, thao tác cụ thể, hai người bọn họ không quản.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]