Quan Gia
Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính
Chương 877: “Thương nhân Hồng Kông” không biết trời cao đất rộng!
Lưu manh gì vậy?
Nhóm dịch: PQT
Nguồn: metruyen
Tiết Bác Vũ lập tức hỏi
- Chính là đám lưu manh họ Lại, đã đến ba bốn chục người, vừa tới thì chém người lung tung, chúng tôi đã bị chúng chém bị thương mười mấy người!
Tiết Bác Vũ nói:
- Các đồng chí, các anh làm vậy là không được đâu. Lưu manh qua đây chém người, các anh phải lập tức gọi điện thoại báo cảnh sát…
Còn chưa dứt lời, trong đám người lập tức vang lên tiếng động một trận cười vang
Chẳng những hai ba chục người đàn ông canh giữ ở phía sau “thành lũy” đang cười, dân làng ở xa xa một bên xem náo nhiệt cũng lớn tiếng cười vang
Tiết Bác Vũ lập tức đỏ mặt. Y đương nhiên hiểu rõ mấy người nông dân này vì sao cười vang
- Báo cảnh sát? Báo cảnh sát có cái rắm tác dụng gì! Anh là Phó cục trưởng cục công an, tôi hỏi anh, chúng tôi trước kia có lần nào không báo cảnh sát? Có lần nào báo cảnh sát có tác dụng? Cục công an các anh và đám lưu manh đó, chính là một nhà! Chúng tôi mới không bị lừa gạt nữa! Lần này, chúng tôi tự giải quyết!
- Đúng, tự mình giải quyết! Bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3051474/chuong-877.html