- Đồng chí Triệu Nghị, còn một chuyện tôi muốn nói với anh
Lưu Vĩ Hồng nâng chén trà lên uống một ngụm, chậm rãi nói.
Nhiêu Triệu Nghị rùng mình, vội động thân mình một cái, cung kính nói:
- Mời Bí thư chỉ bảo
Lưu Vĩ Hồng lắc đầu, nói:
- Không thể nói là chỉ bảo, chủ yếu là liên quan đến phương diện chi tiêu. Có liên quan chi tiêu công quỹ, phải tận khả năng tiết kiệm một chút. Đảng ủy công an chúng ta, là đơn vị tiêu phí thuần túy, không trực tiếp nảy sinh hiệu quả và lợi ích. Đương nhiên, vì cải cách mở ra hộ giá hộ tống, cũng là gián tiếp sinh ra hiệu quả và lợi ích kinh tế, nhưng nên tiết kiệm thì vẫn phải tiết kiệm, không thể quá phô trương lãng phí. Sau này một số hội nghị, có thể ngắn gọn thì cố gắng ngắn gọn, một số hoạt động chiêu đãi có thể không làm thì cố gắng không làm. Quần chúng Cửu An chúng ta cũng không phải rất giàu có, mỗi một đơn vị đều tiết kiệm một chút thì có thể có hiệu quả mà giảm nhẹ gánh nặng của quần chúng. Hơn nữa, công quỹ tiêu phí quá xa xỉ, quần chúng cũng sẽ có ý kiến, sẽ từ trên căn bản dao động uy tín của Đảng uỷ và chính phủ. Điểm này, nhất định phải luôn chú ý. Sự việc thường ngày của đơn vị, chủ yếu đều là đối với Triệu Nghị đang phụ trách, tôi hi vọng anh có thể làm tốt ải này
Vô tình, Lưu Vĩ Hồng lại bày ra tư thế nhân vật số một Đảng uỷ. Khi đảm nhiệm Chủ tịch thị xã và Bí thư Thị ủy thị xã Hạo Dương, những lời tương tự, Lưu Vĩ Hồng không biết đã nói bao nhiêu lần. Tiêu phí công quỹ bên Hạo Dương liền có được ngăn chặn hữu hiệu. Lưu Vĩ Hồng tin rằng, một hạng mục thói quen tốt hoặc là chế độ tốt, chỉ cần kiên trì, nhất định sẽ nảy sinh ảnh hưởng khá sâu xa. Trong khoảng thời gian ngắn về sau, giảm đi chi ra 30%, hẳn là sẽ cống hiến một phần lực lượng cho tốc độ phát triển cao của kinh tế Hạo Dương
Nhiêu Triệu Nghị gần như muốn té xỉu
Đảng ủy Công an thành phố Cửu An, sao lại có một bí thư cực phẩm như vậy?
Chuyện đầu tiên khi nhậm chức, không ngờ là nói với y việc tiết kiệm. Nếu Lưu Vĩ Hồng là Chủ tịch thành phố Cửu An thì còn dễ lý giải một chút, trớ trêu Lưu Vĩ Hồng lại quản “bắt người”, không phải quản xây dựng kinh tế
Chỉ có điều Bí thư Lưu nếu đã trịnh trọng chỉ bảo, Nhiêu Triệu Nghị cũng không thể không trịnh trọng đồng ý
- Được, mong bí thư yên tâm, tôi nhất định làm tốt việc này, nghiêm khắc thực hiện tiết kiệm không phô trương lãng phí.
Tuy nhiên Nhiêu Triệu Nghị buồn bực rất nhiều, trong đầu cũng có chút cao hứng. Ít nhất Lưu Vĩ Hồng coi như là tỏ rõ thái độ rồi, công tác thường ngày của Đảng ủy Công an vẫn như trước do y phụ trách, Lưu Vĩ Hồng cũng không can thiệp. Vậy thì rất tốt. Đảng ủy Công an cho dù không phải giàu nứt khố đổ vách, ít nhất cũng không phải nha môn nghèo khổ. Đại quản gia Nhiêu Triệu Nghị vẫn có thể làm được rất tốt
Về phần làm thế nào tiết kiệm, đến lúc đó rồi nói sau. Hiện tại cũng không rõ Lưu Vĩ Hồng cố tình nói tới chuyện nghiêm khắc thực hiện tiết kiệm với y, rốt cuộc là dụng ý gì, nhưng Nhiêu Triệu Nghị cảm thấy, hẳn là không phải đơn giản như mặt ngoài. Lời nói của lãnh đạo, nếu anh chỉ lý giải hàm nghĩa mặt ngoài, làm không tốt thì sẽ xảy ra vấn đề lớn, thậm chí trống đánh xuôi, kèn thổi ngược so với ý đồ thật sự của lãnh đạo.
Lần đầu giao tiếp với Lưu Vĩ Hồng, cũng không hiểu rõ lắm về tác phong hành sự của vị “đại ca” này, cũng không tiện hỏi quá nhiều quá chi tiết, chỉ có thể tiếp xúc trong công tác sau này, từ từ cân nhắc. Chỉ cần dụng tâm, luôn có thể cân nhắc ra được
Thấy Lưu Vĩ Hồng không có chỉ bảo khác, Nhiêu Triệu Nghị liền đứng dậy cáo từ. Đúng lúc này trên hành lang vang lên tiếng bước chân, chỉnh tề hùng hồn
- Báo cáo!
Rất nhanh, ngoài cửa liền vang lên âm thanh báo cáo lanh lảnh
Lưu Vĩ Hồng liền mỉm cười đứng dậy:
- Mời vào!
Đứng ở ngoài cửa, chính là Lạc Vũ Thần, trang phục cảnh sát thẳng tắp, trên vai có hai gạch ba sao, rất oai hùng. Bên cạnh Lạc Vũ Thần, còn có một vị chiến sĩ cảnh sát vũ trang khoảng 27, 28 tuổi, vóc dáng không cao, làn da ngăm đen, nhìn qua cũng bình thường, chỉ có điều hai mắt phát sáng, có vẻ vô cùng tỉnh táo. Không thể nghi ngờ, đây là tài xế Lý Cường mà Lạc Vũ Thần chọn cho Lưu Vĩ Hồng
- Xin chào Bí thư Lưu!
Lạc Vũ Thần đi nhanh vào cửa, không chút nào qua loa giơ tay cúi chào Lưu Vĩ Hồng, rất giữ quy củ
- Chi đội trưởng Lạc, xin chào!
Lưu Vĩ Hồng giơ tay đáp lễ, cũng là cách chào theo nghi thức quân đội rất tiêu chuẩn. Nên biết lúc này, trên người Bí thư Lưu mặc trang phục cảnh sát, giống như Lạc Vũ Thần, tư thế oai hùng cao ngất, khí thế kinh người. Mà Bí thư Lưu thời kì thiếu niên, có một khoảng thời gian tương đối dài, đã gặp nhiều quân nhân oai hùng khí phách hiên ngang khi còn sinh hoạt trong quân doanh
- Xin chào Phó Bí thư Nhiêu!
Lạc Vũ Thần lại cúi chào Nhiêu Triệu Nghị
- Xin chào xin chào, chi đội trưởng Lạc!
Lạc Vũ Thần tư thế này, khiến cho Nhiêu Triệu Nghị hơi xấu hổ, nói liên tục, tươi cười, y không phải xuất thân cảnh sát, vẫn làm công tác của địa phương, không phải rất thích ứng với lễ tiết quân nhân như vậy
- Bí thư Lưu, vị này chính là Lý Cường, quân sĩ chuyên nghiệp!
Cúi chào xong. Lạc Vũ Thần giới thiệu Lý Cường cho Lưu Vĩ Hồng
- Xin chào sếp!
Lý Cường tiến lên một bước, rất hùng hồ mà kính chào theo nghi thức quân đội.
Lưu Vĩ Hồng lại đáp lễ, nói:
- Đồng chí Lý Cường, xin chào!
Lạc Vũ Thần nói:
- Bí thư Lưu, đồng chí Lý Cường hôm nay có thể chính thức lên cương vị sao?
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười gật đầu, nhìn sang Lý Cường, hỏi:
- Đồng chí Lý Cường, đối với sắp xếp này, bản thân anh có ý kiến gì không?
Lý Cường cao giọng nói:
- Không có ý kiến. Quân nhân, coi phục tùng vì thiên chức!
- Tốt lắm. Sau này sẽ vất vả anh nhiều hơn. Đồng chí Triệu Nghị, mời anh đưa đồng chí Lý Cường đi làm thủ tục liên quan. Về vấn đề chỗ ở, tôi thấy đồng chí Lý Cường cứ ở cùng tôi đi, chỗ tôi khá rộng, có gian phòng có thể sắp xếp ở được
Lưu Vĩ Hồng cũng không dây dưa, lập tức nói.
Lạc Vũ Thần đề cử tài xế này cho hắn, trên thực tế chính là một “vệ sĩ” chuyên trách. Mà đêm qua ở khách sạn Ngân Yến, Lạc Vũ Thần rõ ràng nói với hắn rồi, trong thời gian đảm nhiệm tài xế cho hắn, Lý Cường được trang bị súng, coi như là chấp hành nhiệm vụ chiến đấu chính thức. Về thủ tục liên quan trong bộ đội, tự có Lạc Vũ Thần đi xử lý, không nhọc Bí thư Lưu lo lắng.
Dưới tình thế trị an rất nhiều đám lưu manh ở thành phố Cửu An đều trang bị súng thậm chí vũ khí chế hàng nhái ác liệt như vậy, thân là “chủ soái” chỉnh đốn trật tự trị an Cửu An, an toàn của Lưu Vĩ Hồng phải đặt lên vị trí rất quan trọng mà suy xét
Nhiêu Triệu Nghị đã bị trấn áp rồi, liên tục đồng ý, dẫn Lý Cường đi.
- Vũ Thần, ngồi đi!
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười mời Lạc Vũ Thần ngồi xuống.
- Được!
Lạc Vũ Thần vẫn là quy củ đáp, ngồi xuống ở một bên sô pha, gỡ mũ xuống, hai tay đặt trên đầu gối, ngồi rất đoan chính. Nếu như là ở văn phòng, Lạc Vũ Thần liền không chịu mất lễ nghĩa. Y xuất thân thế gia quân ngũ, giáo dục “đứng có tướng đứng, ngồi có tướng ngồi”, từ lâu đã thâm nhập vào trong xương cốt của y, khó mà xóa nhòa
Lưu Vĩ Hồng cười đưa cho y một điếu thuốc lá, hắn cũng mồi một điếu, hút hai hơi, hỏi:
- Vũ Thần, công tác chuẩn bị của chi đội cảnh sát vũ trang, làm đến đâu rồi?
Lạc Vũ Thần cao giọng đáp:
- Báo cáo Bí thư Lưu, chiến sĩ cán bộ đại đội cơ động tổng cộng 412 người, toàn bộ đã chuẩn bị sẵn sàng, chờ lệnh hành động bất cứ lúc nào. Nếu như nhân sự không đủ, tôi còn có thể điều động một phần nhân viên của trung đội khác
Đại đội cơ động trực thuộc chi đội cảnh sát vũ trang, là binh lực tác chiến cơ động chủ yếu, ở trên nhiệm vụ tác chiến là có khác với trung đội cảnh sát vũ trang đóng thủ ở các huyện khu khác.
Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu, nói:
- Tạm thời chờ lệnh trước
Lưu Vĩ Hồng là có suy xét này, phải mau chóng khôi phục trật tự trị an xã hội hỗn loạn trong thành phố, tạo một môi trường trị an tốt đẹp cho người dân thành phố Cửu An. Về phần các vụ án lớn quan trọng khác, lại không phải trong thời gian ngắn thì có thể toàn bộ phá được, phần tử đứng đầu và thành viên nòng cốt của đám lưu manh phạm tội cũng không thể bắt hết trong một đêm, điều này đều phải từ từ bố cục, từ từ lên kế hoạch. Phải nhanh chóng khôi phục trật tự xã hội hỗn loạn, tuần tra vũ trang là lựa chọn tốt nhất, cũng là cách nhanh nhất và tiện nhất, có thể với mức độ tốt nhất làm cho phần tử phạm tội kinh sợ. Nhưng bên chi đội cảnh sát vũ trang, dù sao chỉ có thể là phụ trợ, chủ lực vẫn là bên cục công an đảm nhiệm. Chi đội cảnh sát vũ trang chung quy là thuộc về hàng ngũ chiến đấu chính thức của quân đội chính quy quốc gia, trường kỳ sử dụng lực lượng tuần tra thành phố là không hợp lý nguồn
- Được!
Lập tức Lưu Vĩ Hồng lại hỏi một số tình hình khác về chi đội cảnh sát vũ trang. Thân là Bí thư thứ nhất kiêm chính ủy thứ nhất của Đảng ủy chi đội cảnh sát vũ trang Cửu An, Lưu Vĩ Hồng tự cũng phải quan tâm nhiều hơn đến xây dựng chi đội cảnh sát vũ trang
Khoảng 1 tiếng sau, Nhiêu Triệu Nghị lại quay trở về văn phòng bí thư, trong tay cầm mấy phần tài liệu, Lý Cường cũng không đi theo y nữa
Lạc Vũ Thần thấy thế, liền đứng dậy cáo từ.
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười đứng dậy, tự mình đưa tới cửa, cúi chào từ biệt
- Bí thư, đây là mấy phần tài liệu cá nhân của cán bộ, đều là cán bộ của hệ thống Đảng ủy công an chúng ta, anh xem xem, có thích hợp hay không?
Nhiêu Triệu Nghị cười nói, trình lên mấy phần tài liệu. Quả nhiên là đến tuyển thư ký cho Lưu Vĩ Hồng, nhanh như vậy liền đưa tài liệu đến đây, hiệu suất làm việc của Nhiêu Triệu Nghị cũng rất không tồi
Lưu Vĩ Hồng cười nhận lấy, là bốn phần tài liệu cá nhân. Ban đầu Nhiêu Triệu Nghị chuẩn bị cho Lưu Vĩ Hồng, không chỉ mấy ứng viên như vậy, nhưng Lưu Vĩ Hồng rõ ràng yêu cầu tốt nghiệp chuyên ngành pháp luật, mặt này thì khá hẹp. May mắn là dù sao cơ quan Đảng ủy công an của thành phố cấp địa (thành phố cấp 3),muốn tìm vài cán bộ trẻ tốt nghiệp chuyên ngành pháp luật cho Bí thư Lưu chọn lựa, cũng không phải khó như vậy
- Bí thư, còn có chỉ thị gì không?
Nhiêu Triệu Nghị kính cẩn hỏi
Lưu Vĩ Hồng phất tay, nói:
- Tạm thời chỉ mấy việc này, tôi xem tài liệu trước đi, đến lúc đó mới liên hệ với anh
- Được, vậy tôi không làm phiền bí thư nữa
Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu, cầm tài liệu, lập tức đến phía sau bàn làm việc, ngồi xuống dưới chiếc ghế xoay bằng da thật to lớn, chuẩn bị tỉ mỉ xem mấy phần tài liệu. Tài xế và thư ký, đều là người thân cận nhất bên cạnh lãnh đạo, không thể qua loa
Không đợi Bí thư Lưu xem tài liệu, Phạm Băng Phượng lại gõ cửa tiến vào, trong tay cầm một vật thể hình chữ nhật màu đen to lớn, nhìn cẩn thận, là điện thoại di động mô phỏng, điện thoại di động đời thứ nhất
- Bí thư Lưu, đây là điện thoại di động trang bị cho anh
Lưu Vĩ Hồng hai hàng lông mày nhẹ nhàng giương lên, mang theo vẻ mặt nghi vấn.
Phạm Băng Phượng liền giải thích nói:
- Thành viên bộ máy thành ủy và thành viên bộ máy Ủy ban nhân dân thành phố, đều trang bị điện thoại di động, đây là văn kiện bên Ủy ban nhân dân thành phố phát ra, nhằm tiện liên hệ trên công tác
Thì ra là thế, thân là Bí thư Đảng ủy Công an kiêm Cục trưởng Công an, công cụ thông tin tiên tiến cũng là ắt không thể thiếu.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]