Chương trước
Chương sau


Chương 633: Chủ tịch thị xã Lưu bị Ủy ban Kỷ luật mời đi uống trà?

Lần này đi Bắc Kinh chạy hạng mục thời gian hơi dài, trước sau hơn mười ngày, gần nửa tháng, thế cho nên thị xã Hạo Dương lại bắt đầu xuất hiện tin đồn mới, nói rằng Chủ tịch thị xã Lưu khả năng xảy ra vấn đề rồi, bị cơ quan ủy ban kỷ luật cấp trên mời đi uống trà rồi

Điều này rất có khả năng

Lưu Vĩ Hồng ở Hạo Dương làm những chuyện này thật là quá lớn rồi, tài chính vài trăm triệu, đồng thời đầu tư một thị xã nho nhỏ, trong đó có khả năng không có chút mưu mẹo sao? Ai biết được Lưu Vĩ Hồng làm những chuyện đường ngang ngõ tắt gì, mới đem tài chính này làm tới Hạo Dương?

Thời buổi này, không chỉ nhận hối lộ là tội, đút lót cũng là tội!

Trong thời đại tin tức tương đối bế tắc, tin đồn luôn được người ta tin. Cũng thật có không ít cán bộ lo lắng. Nghiêm khắc mà nói, cán bộ cơ sở đều rất thích Chủ tịch Lưu. Lưu Vĩ Hồng thường xuyên nhắc tới trong các trường hợp khác nhau, chỉ cần cố gắng công tác, làm ra thành tích thì có cơ hội tiến bộ

Sự thật chứng minh, Chủ tịch thị xã Lưu không có nói sai. Từ khi Lưu Vĩ Hồng đảm nhiệm Chủ tịch thị xã Hạo Dương, Hạo Dương đã xuất hiện nhiều cán bộ lãnh đạo trẻ được điểm. Ví dụ như Chương Dịch, Hạ Hàn, Cao Thần, vv…Tuy rằng đều là cấp dưới cũ của Chủ tịch Lưu, nhưng cũng là đúng lúc nói rõ Lưu Vĩ Hồng là lãnh đạo tốt thích chiếu cố người một nhà

Cán bộ cơ sở bình thường, thường đều không có bao nhiêu bối cảnh chống lưng, muốn trở nên nổi bật trên quan trường, thì phải lãnh đạo cấp trên tinh mắt biết nhìn người. Lưu Vĩ Hồng vừa phù hợp “yêu cầu” của quảng đại cán bộ cơ sở

Vị Chủ tịch thị xã trẻ này không nhận quà, chỉ cần anh làm tốt công tác thì có thể được đề bạt

Hơn nữa Lưu Vĩ Hồng ở Hạo Dương làm lên vài hạng mục lớn như vậy, cho dù còn vừa mới triển khai, hiệu ích xã hội đã bắt đầu hiện ra. Thị xã Hạo Dương có khả năng trở thành khu Giáp Sơn thứ hai.

Ở trước kia, tuyệt đối không ai sẽ so sánh ngang bằng thị xã Hạo Dương và khu Giáp Sơn. Một nơi là thủ phủ địa khu, một là vùng núi xa xôi, hoàn toàn không cùng đẳng cấp, người Giáp Sơn chỉ cần nhắc đến thị xã Hạo Dương, ai không phải vẻ mặt ngưỡng mộ? Nhưng bây giờ, lại có rất nhiều người thay đổi cách nhìn, cũng không phải nói Giáp Sơn vượt qua Hạo Dương, nhưng người ta 2 năm thời gian, tài chính thu nhập tăng trưởng 80 lần, trở thành thị trấn minh tinh toàn xã cho đến toàn quốc, đây thật tài giỏi. Nếu với cơ sở của thị xã Hạo Dương, cộng thêm biên độ tăng trưởng khủng bố như vậy của Giáp Sơn, vậy còn chịu được sao?

Có lẽ không cần hai ba năm, Hạo Dương thật sự có thể phát triển thành thành phố lớn. Kinh tế của Hạo Dương phát triển tốc độ nhanh, đãi ngộ của cán bộ tất nhiên nước lên thì thuyền lên, mọi người đều có thể được phát nhiều thêm một chút tiền lương, tiền thưởng, chuyện tốt biết bao!

Cho nên mọi người thật lòng không hi vọng Chủ tịch thị xã Lưu xảy ra vấn đề gì.

Cũng may, Chủ tịch thị xã Lưu rốt cục đã trở lại, vẻ mặt phơi phới đắc ý, một chút cũng không giống là bị ủy ban kỷ luật mời đi uống trà. Mọi người mới coi như yên tâm

Lưu Vĩ Hồng vừa về Hạo Dương, liền mời đám cấp dưới Hạ Hàn, Chương Dịch, Hướng Vân, Vương Trác Lập, Long Vũ Hiên cùng đi ăn cơm, phát ỗi người một bao kẹo mừng, Vân Vũ Thường tự tay chọn, đựng trong một cái hộp nhỏ rất tinh tế, khá đẹp

Đám người Hạ Hàn tất nhiên là hô to gọi nhỏ, ai nấy luân phiên tiến lên, kính rượu với Chủ tịch thị xã Lưu. Cho dù Lưu Vĩ Hồng có ra vẻ Chủ tịch thị xã thế nào đi nữa, uy phong của Lưu Nhị Ca vẫn không dùng được, bị mấy tên này lược ngã

Xứng đáng bị lược ngã!

Điều này cũng quá không đúng rồi, trở về Bắc Kinh một chuyến, lén lén cưới vợ, mọi người ai cũng không biết, ngay cả rượu mừng cũng không được uống, đương nhiên không chịu rồi. Về phần Chủ tịch thị xã Lưu liên tục giải thích, không thể nào tổ chức tiệc cưới, khi tổ chức tiệc cưới tất nhiên sẽ thông báo. Nhưng ai lại nghe hắn? Lần này, trên bàn rượu, không có Chủ tịch thị xã, chỉ có Nhị ca!

Làm ngã hắn nói sau

Ngày hôm sau tới văn phòng, đầu óc của Lưu Vĩ Hồng vẫn choáng choáng nặng nề, miệng khô lưỡi khô, khó chịu muốn chết. Tối hôm qua thật sự là rất say, căn bản mất đi năng lực tư duy bình thường. Bằng không, ở đó cả đêm, phòng chừng sẽ không bị dày vò như vậy. Đường Thu Diệp khẳng định sẽ chăm sóc hắn thật tốt

Cô đơn nằm trong phòng 306 khách sạn Hạo Dương, ai để ý tới hắn?

Chủ tịch thị xã Lưu của giờ khắc này, kỳ thật cũng khá “đáng thương”

Lưu Vĩ Hồng bộ dáng say chưa tỉnh như vậy, thư ký Hướng cố nén cười, liền pha một ly trà sâm thật to cho Lưu Vĩ Hồng. Lưu Vĩ Hồng tối hôm qua say mèm, cũng có một phần “công lao” của Hướng Vân

Thấy Hướng Vân “lén lút”, Lưu Vĩ Hồng liền hung hăng trừng mắt nhìn y

Thư ký của người ta là giúp lãnh đạo chắn rượu, vị này thì hay, giúp kẻ xấu làm điều ác

Được, Hướng Vân là không muốn làm thư ký thị phủ nữa rồi!

Chủ tịch thị xã Lưu giận dữ, đuổi y tới thôn Hầu Tử Bối làm Bí thư chi bộ thôn, thay thế cho chỗ trống của Cao Thần

Hướng Vân liền gãi gãi đầu, ha hả cười, càng thêm "Lấm la lấm lét"

Lưu Vĩ Hồng ngẫm lại, cũng thấy thú vị, uống mấy ngụm trà, cười ha ha, tinh thần rung lên

Cười một trận, Hướng Vân đại khái báo cáo với Lưu Vĩ Hồng về tình hình khá quan trọng trong những ngày này đã xảy ra ở thị xã, Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu, Hướng Vân thấy hắn không có dặn dò khác, liền lui ra ngoài. Ai biết vừa mới ra ngoài, mông còn chưa ngồi xuống ghế, ngoài cửa liền xuất hiện khuôn mặt nổi giận đùng đùng của Quách Lệ Hồng

- Chủ tịch Quách, buổi sáng tốt lành!

Hướng Vân vội vàng đứng dậy, mỉm cười gật đầu vì lễ, trong đầu có một chút không yên.

Hướng Vân quả thật có chút sợ Quách Lệ Hồng, mấy ngày này, bên trong lãnh đạo Thị ủy, tính tình nóng nảy nhất chính là Quách Lệ Hồng. Nguyên nhân chính là cục công an thị xã đã bắt con trai của bà Tôn Hoành. Lần này thì không dễ dàng thả ra đọc truyện mới nhất tại .

Thái Tuyết Phong đã không phải Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật, cũng không phải Cục trưởng Công an thị xã. Hệ thống chính trị pháp luật của thị xã Hạo Dương, thay tên đổi họ rồi. Không còn họ Thái, đổi họ Long và Hạ

Quách Lệ Hồng vừa bắt đầu cũng không để ý, chuyện như vậy, bà trả qua nhiều rồi, còn là “lão quy củ”, nghênh ngang đi vào văn phòng của Long Vũ Hiên, vênh mặt hất hàm sai khiến, muốn Long Vũ Hiên lập tức thả người. Long Vũ Hiên cho bà đáp án chính là hai mắt trợn to lên

Quách Lệ Hồng mới nghĩ ra, tên Long Vũ Hiên này là ở sở tỉnh đi xuống, nghe nói là bạn tốt của con trai Chủ tịch tỉnh Lý. Người ta không sợ Chủ tịch Quách bà!

Quách Lệ Hồng vốn nghĩ, cho dù Long Vũ Hiên cậu là ở sở tỉnh đi xuống mạ vàng, nhưng hiển nhiên tới địa khu Hạo Dương, cũng phải thủ theo “quy củ” của địa khu Hạo Dương, vẫn phải nể mặt của Bí thư Địa ủy. Nếu là mạ vàng, cậu tội gì phải đắc tội với Bí thư Địa ủy chứ? Đến lúc đó mạ vàng không được, còn sưng mặt sưng mày mà trở về sở tỉnh

Ai biết Long Vũ Hiên này, không ngờ cũng là kẻ ngốc, không có đầu óc, cũng thật sự không coi trọng Quách Lệ Hồng bà!

Vì sao cho dù là ai, chỉ cần có một chút liên quan đến Lưu Vĩ Hồng, ai nấy đều lợi hại thế?

Quách Lệ Hồng bị thất bại ở chỗ Long Vũ Hiên, không đi tìm Hạ Hàn nữa. Rõ ràng Hạ Hàn càng không cho bà sắc mặt tốt gì. Nhóc con đó, còn ngốc hơn cả Long Vũ Hiên, ngay trước mặt bà dám nói với Tôn Hoành “bị bắt chính là anh”. Nếu ở địa khu Hạo Dương làm một “bình chọn kẻ ngốc”, Phó cục trưởng Hạ tuyệt đối xếp hạng nhất, Chủ tịch thị xã Lưu cũng chỉ có thể đứng thứ hai

Tuy nhiên Quách Lệ Hồng không đi tìm Hạ Hàn, không có nghĩa là bà không đi tìm những người khác của cục Công an. Long Vũ Hiên và Hạ Hàn không nể mặt cho Bí thư Địa ủy, cục công an thị xã Hạo Dương cũng sẽ có người hiểu được

Quách Lệ Hồng không tìm người còn tốt, vừa tìm người thật sự là rất kinh ngạc

Một vị Phó cục trưởng Cục Công an lén lén tiết lộ với Quách Lệ Hồng, lần này, cục công an định dồn Tôn Hoành vào chỗ chết!

Có liên quan vụ án của Tôn Hoành, là Hạ Hàn tự mình nắm giữ, đã thành lập tổ chuyên án, triệt để điều tra việc xấu của Tôn Hoành ở thị xã Hạo Dương, Hạ Hàn nói rất rõ ràng, nhất định phải điều tra rõ ngọn nguồn, đem chuyện xấu mà Tôn Hoành đã làm thời nhà trẻ cũng lật ra

Không tin không làm cho gã chết!

Lần này, Quách Lệ Hồng là thật sự sốt ruột. Vốn cho rằng chính là giam giữ trị an, có lẽ là bên Tô Mộc còn có cơn tức chưa tiêu, cố ý muốn trả thù Tôn Hoành. Vì thế vốn cũng không rốt ruột lắm, ai biết căn bản thì không phải như vậy, người ta xuống tay từ phía rễ

Tôn Hoành rốt cuộc làm bao nhiêu chuyện xấu, Quách Lệ Hồng kỳ thật cũng không rõ ràng lắm. Bà chỉ một mực dung túng con trai của mình. Một khi Tôn Hoành làm quá đáng, bị cục công an bắt giữ, Quách Lệ Hồng liền ra mặt, giải quyết cho Tôn Hoành. Sau đó tuy rằng cũng sẽ hỏi một chút, Tôn Hoành lời ngon tiếng ngọt, nói năng lung tung, thì lừa dối qua đi

Nhưng Quách Lệ Hồng cũng biết, nếu người ta quyết tâm muốn xử lý Tôn Hoành, có rất nhiều cách, không sợ tìm không được chứng cứ

Quách Lệ Hồng liền làm phiền vị Phó cục trưởng kia nghĩ cách, Phó cục trưởng lập tức trở nên mặt mày nhăn nhó, kể khổ với bà. Thì ra từ khi thay đổi Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật và Cục trưởng Công an, “lão nhân” của thời Thái Tuyết Phong, ngày tháng rất khó sống. Long Vũ Hiên và Hạ Hàn liên kết, ở trong cục công an làm “bè cánh đấu đá”, rất nhiều thân tín của Thái Tuyết Phong đề bạt lên, tất cả đều đứng sang một bên

Hạ Hàn không chỉ một lần tuyên bố đằng đằng sát khí trên hội nghị cán bộ trung tầng toàn cục, muốn toàn diện chỉnh đốn kỷ luật bên trong đội ngũ công an, triệt để dọn sạch con sâu làm rầu nồi canh, tạo ra một đội ngũ cảnh sát mạnh mẽ

Ai dám đối nghịch, Phó cục trưởng Hạ tuyệt không khách khí!

Hạ Hàn nói được làm được. Tuổi trẻ, không biết đã học bao nhiêu chiêu thức xấu xa của Lưu Vĩ Hồng, “thủ đoạn đấu tranh” chơi từng bộ từng bộ, vừa đảm nhiệm thì bắt đầu làm “Càn Khôn Đại Na Di”, đem nội bộ của cục công an bố cục lại, người phụ trách của các đội và người phụ trách của các đồn công an quan trọng, toàn bộ điều chỉnh, nghe nói bước tiếp theo phải điều chỉnh lại phân công giữa thành viên tổ đảng và quần chúng

Trước mắt trong nội bộ của cục công an, lòng người hoảng sợ, ai ai đều ốc còn không mang nổi mình ốc, làm sao còn dám tùy tiện nhúng tay vào vụ án của Tôn Hoành? Đó chẳng phải là đụng vào họng súng sao? Hai tay đem chiếc mũ ô sa của mình giao vào trong tay của cục trưởng ngốc Hạ Hàn, tùy ý xử trí.

Con người đều là hiện thực, Quách Lệ Hồng bà là chị vợ của Tào Chấn Khởi không sai, nhưng trên chuyện này, Tào Chấn Khởi dường như không nghiêng về phía Quách Lệ Hồng bà, bằng không cũng sẽ không cách chức Thái Tuyết Phong. Bất kể như thế nào, Tôn Hoành cũng đánh cho con ruột của Bí thư Tào phải nằm viện nửa tháng

Đừng nói Hạ Hàn không dễ chọc, cho dù Hạ Hàn là Thái Tuyết Phong thứ hai, người bình thường cũng sẽ không tùy tiện đi trêu chọc y

Quách Lệ Hồng lần này coi như được lĩnh giáo lợi hại rồi, bất đắc dĩ, đành phải cầu viện Quách Lệ Ngọc. Ai biết cũng là không có tác dụng, Quách Lệ Ngọc không phải không giúp bà, mà là nói rồi cũng không có tác dụng

Long Vũ Hiên và Hạ Hàn, quả thực giống như tảng đá trong hầm cầu, vừa thối vừa cứng

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.