Vương Trác Lập chưa hề nghĩ tới, Lưu Vĩ Hồng sẽ cho y tới cục Xúc tiến đầu tư làm cục trưởng. Hai con mắt của y suốt ngày chỉ biết nhìn chằm chằm vào đuôi đít Phó Chủ tịch thị xã Lý Tác Thư kiêm chức chánh văn phòng Ủy ban nhân dân thị xã
Bà chị Lý à, bà chị cũng đã kiêm nhiệm hai năm rồi, thế nhưng công việc của văn phòng, đều do tôi đứng ra làm, mông đít bà chị có khi nào chịu hoạt động chút không hả? Ít nhất phải chia đôi công việc chứ, đằng này chỉ biết ngồi ôm khư khư cái ngai vàng Phó Chủ tịch thị xã
Lưu Vĩ Hồng sau khi nhậm chức, Vương Trác Lập quả thật thấy được hy vọng rất lớn. Bất kể là từ ánh mắt của Chủ tịch Lưu, hay là tin tức từ Hướng Vân bên kia truyền tới, đều chứng minh Chủ tịch thị xã Lưu đối với Vương Trác Lập y đây khá hài lòng. Đây là cơ hội, chỉ cần thời cơ thích hợp, Vương Trác Lập tin tưởng cái chữ “phó” phía trước mũ cánh chuồn của y nhất định sẽ được thoát bỏ
Hiện giờ lấy phó thay quyền chính, thì luôn có chút gì đó danh bất chính ngôn bất thuận a
- Xin chào Chủ tịch thị xã!
Vương Trác Lập cung kính hướng về phía Lưu Vĩ Hồng cúi đầu vấn an.
Vương Trác Lập là cán bộ sửa miệng nhanh nhất trong Ủy ban nhân dân thị xã, rất nhiều cán bộ khác, vẫn còn thói quen gọi là "Chủ tịch thị xã Lưu". Thêm một chữ "Lưu" cùng với ít đi "Lưu", thì khác biết vẫn rất là rõ ràng. Tuy nhiên Vương Trác Lập rất hiểu quy củ, mặc dù đã dần dần trở thành thân tín của Lưu Vĩ Hồng, quy củ nên tuân thủ nhất định phải tuân thủ, cũng không thể ỷ vào được trọng dụng mà kiêu ngạo, không trên không dưới
- Trác Lập, ngồi đi!
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười hô.
- Vâng!
Vương Trác Lập vội vàng ở ghế dựa đối diện Lưu Vĩ Hồng ngồi xuống nửa bên mông, sống lưng khá thẳng tắp, vẻ mặt chăm chú nhìn Lưu Vĩ Hồng. Phỏng chừng Chủ tịch thị xã lại có công tác trọng yếu giao phó cho đây
Lưu Vĩ Hồng quan sát Vương Trác Lập vài lần, tùy tay cầm lấy thuốc lá trên mặt bàn, đưa cho Vương Trác Lập một điếu. Vương Trác Lập vội vàng hai tay tiếp lấy, rồi liền cầm lấy bật lửa, mồi cho Lưu Vĩ Hồng trước, rồi mới tự châm ình
- Trác Lập, thời gian công tác ở Ủy ban nhân dân thị xã đã rất dài rồi phải không?
Lưu Vĩ Hồng rít hai ngụm khói, mỉm cười hỏi
Vương Trác Lập trong lòng nhảy dựng. Câu hỏi này có chút thú vị , bình thường mà nói, thì khi lãnh đạo tìm anh nói những lời như vậy, đều có chút thú vị. Chẳng lẽ Chủ tịch thị xã Lưu đối với mình không hài lòng, muốn mình dọn ổ? Lúc này, Vương Trác Lập là thật chưa nghĩ tới việc đến cục Xúc tiến đầu tư. Y trước nay vẫn luôn làm việc ở văn phòng Ủy ban nhân dân, đối với công tác kiến thiết kinh tế, chưa từng có tiếp xúc qua
- Đúng vậy, Chủ tịch thị xã. Tôi sau khi tốt nghiệp đại học, thì đã được phân công làm việc ở văn phòng Ủy ban nhân dân thị xã, ha ha, trước kia gọi là văn phòng Ủy ban nhân dân huyện, cũng gần được tám chin năm rồi…
Chủ tịch thị xã đã hỏi, thì không thể kéo dài không đáp, đầu óc Vương Trác Lập liền xoay chuyển với tốc độ cao, vừa cẩn thận trả lời vấn đề của Lưu Vĩ Hồng.
- Ừ, có thể coi là chính phủ lão thành
Lưu Vĩ Hồng cười nói.
Vương Trác Lập vội vàng cười theo vài tiếng, cũng là không dám tùy tiện nói tiếp. Dù gì cũng có chút mò không được tâm tư của Lưu Vĩ Hồng
- Trác Lập, tôi thấy anh không nên tiếp tục ở lại văn phòng Ủy ban nhân dân làm chi nữa. Mấy tháng này, biểu hiện của anh rất đạt, cũng rất giỏi trong việc đối nhân xử thế. Ở thị xã chuẩn bị thành lập cục Xúc tiến đầu tư, ý của tôi, là cho anh đến cục Xúc tiến đầu tư chủ trì công tác, gánh vác xây dựng ban ngành mới này. Thế nào, anh có ý kiến gì không?
Cùng Vương Trác Lập kết nối, Lưu Vĩ Hồng không cần quanh co lòng vòng, gọn gàng dứt khoát đã nói rõ ý kiến của mình
Vương Trác Lập rõ ràng hơi trố mắt, mới chần chừ nói:- Tôi đi cục Xúc tiến đầu tư...
- Đúng vậy!
Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu, khẳng định lại
- Chủ tịch thị xã , việc này, quá đột ngột nhiên tôi một chút chuẩn bị tâm lý đều chưa có…
Vương Trác Lập lắp bắp nói, trong đầu thực tại có chút sông cuộn biển gầm, thậm chí trong lòng còn có chút sợ hãi. Thu hút đầu tư, ở toàn địa khu Hạo Dương cũng còn là cái danh từ mới. Trước kia chỉ ở trên báo chí mới thấy được từ ngữ này, ý tứ cũng có thể hiểu được. Nhưng khi thật sự rơi xuống đầu mình, cũng là không thoải mái mấy. Mấu chốt là Vương Trác Lập trước kia hoàn toàn chưa từng tiếp xúc qua loại công việc này, trong lòng không có lấy một chút tự tin. Đối với những thứ không biết lòng mang sợ hãi, chính là chuyện thường tình của con người.
- Trác Lập, thu hút đầu tư cái công tác này, nói dễ quả thật là không dễ, nhưng nói khó cũng không khó đến thế, mấu chốt xem anh làm thế nào đi triển khai công tác. Nhưng hiện tại phương châm chính sách cả nước cải cách mở cửa là xác định không thể nghi ngờ, toàn lực ứng phó đường lối tổng thể kiến thiết kinh tế, trung ương đã xác thực xuống rồi, đây đối với sự phát triển của thị xã Hạo Dương chúng ta, chính là cơ hội ngàn năm một thuở, bất kể như thế nào đều phải nắm bắt lấy. Công tác của Cục Xúc tiến đầu tư làm tốt hay không, sự tình liên quan đến đại cục phát triển kinh tế của toàn thị xã, trọng trách không nhẹ a.
Lưu Vĩ Hồng hơi xúc động nói.
Hoạt dộng tuần du của thủ trưởng tối cao có sự đi cùng của lão Phong và lão Lưu, đã được kết thúc. Trên cơ bản tầng cao nhất đã thống nhất tư tưởng nhận thức, đồng chí Tùy An Đông một lần nữa nhấn mạnh trên hội nghị cán bộ lãnh đạo cao cấp của đảng, cải cách mở cửa là quốc sách cơ bản, cần phải kiên quyết giữ vững đi theo con đường cải cách mở cửa, yêu cầu cán bộ các nơi trong cả nước, nhất là cán bộ lãnh đạo, phải mở ra tư tưởng, chuyển biến ý nghĩ, đồng tâm hiệp lực nắm chặt kiến thiết kinh tế, nổ lực cố gắng xây dựng xã hội thường thường bậc trung
Tại một thế giới song song khác, đã từng trải qua ván cờ chính trị kịch liệt rốt cục mới có thể xác định được đường lối chung, tại thế giới sau tái sinh, bởi vì Lưu Vĩ Hồng không ngừng cố gắng, làm được quá độ khá vững vàng. Ván cờ chính trị của giai tầng cao, hẳn là sẽ không kịch liệt như trong trí nhớ của Lưu Vĩ Hồng rồi chứ?
Vương Trác Lập tự nhiên không ngờ lối suy nghĩ của Chủ tịch Lưu đã bay tới Bắc Kinh xa tới mấy chục ngàn dặm, đầu óc y chỉ xoay chuyển “đợt tập kích” thình lình của Lưu Vĩ Hồng. Trải qua mấy tháng tiếp xúc, y đã hiểu được tính cách của Lưu Vĩ Hồng, cương nghị quả quyết, sự tình đã nhận định, rất khó thay đổi. Nếu Lưu Vĩ Hồng hiện tại đã nói với y, thì sự tình y đảm nhiệm cục trưởng cục Xúc tiến đầu tư, trên cơ bản đã là ván đã đóng thuyền, rất khó sửa đổi.
Vương Trác Lập cho dù chưa từng tiếp xúc qua công tác của xúc tiến đầu tư, cho dù tâm trạng có khó xử, cũng đã không có đường lui. Hơn nữa theo phương diện khác mà nói, Lưu Vĩ Hồng đây cũng là tín nhiệm đối với y. Đem một ban ngành trọng yếu như vậy giao vào tay y, không phải đã nói rõ ràng là y đã đạt được sự khẳng định của Lưu Vĩ Hồng sao?
- Chủ tịch thị xã, đối với sự sắp xếp của ngài, tôi kiên quyết phục tùng. Tuy nhiên, Chủ tịch thị xã, cũng không dấu gì anh, trong lòng tôi rất là thấp thỏm không yên. Công tác này quan trọng như thế, nếu làm không tốt,vậy thì rất có lỗi với sự tín nhiệm của Chủ tịch thị xã
Vương Trác Lập rất thành khẩn nói.
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười gật đầu.
Biểu hiện của Vương Trác Lập, khiến hắn rất hài lòng. Không hề có chợt thăng quan mà đắc chí, cũng không có bỏ nặng chọn nhẹ, chỉ là vẻ ra thận trọng vô cùng.
Đây là được rồi!
Làm công tác chính là cần cái thái độ như vậy.
- Cụ thể công tác triển khai như thế nào, việc này anh tạm thời không cần suy nghĩ. Đợi sau khi cục Xúc tiến đầu tư chính thức thành lập, tôi đưa anh đi ra ngoài chuyển động vài vòng, thì anh từ từ có thể mò mẫm ra được thôi. Nhân viên chủ yếu của Cục Xúc tiến đầu tư, do Ủy ban Ngoại thương và Ủy ban Thương mại Kinh tế điều động, công tác chủ yếu của anh vào lúc này, trước tiên là dựng ra cái đài. Kế hoạch bước đầu, cục Xúc tiến đầu tư sẽ có hai Phó cục trưởng. Hai người kia, sẽ là trợ thủ chủ yếu của anh. Tôi đây có mấy hồ sơ nhân sự, anh bây giờ xem qua, cho tôi một ý kiến
Lưu Vĩ Hồng nói xong, đem mấy phần hồ sơ nhân sự trước mặt, đẩy tới trước mặt Vương Trác Lập
Vương Trác Lập trong lòng liền rất cảm động, liên thanh đáp ứng, cầm lấy hồ sơ nhân sự.
Lưu Vĩ Hồng đối với y đúng là không còn gì để nói, chẳng những quan thăng một bậc, còn chuẩn bị mặt đối mặt dạy y làm thế nào triển khai công tác, lãnh đạo bình thường, làm sao có thể làm đến điểm này? Cho tới bây giờ đều là cấp dưới vì cấp trên giải quyết vấn đề mà thôi.
Mà Lưu Vĩ Hồng một hành động cuối cùng này, càng thêm hoàn toàn vượt ra ngoài dự liệu của Vương Trác Lập, không ngờ cho chính y tuyển Phó cục trưởng? Đây cũng quá ư là tín nhiệm rồi
Chủ tịch thị xã Lưu ủng hộ như thế, công tác này nếu còn làm không tốt thì thật có lỗi với người ta
- Bí thư Khánh Long, nào, hút điếu thuốc!
Trong văn phòng Bí thư Thị ủy rộng lớn, Tống Hiểu Vệ rất khách khí tiếp đón Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng Lưu Khánh Long. Trong khoảng thời gian này, Lưu Khánh Long và Chu Bằng Cử được cho là khách quen của văn phòng Tống Hiểu Vệ, nhất là Lưu Khánh Long, gần như mỗi ngày đều phải đến văn phòng Tống Hiểu Vệ ngồi một lát. Về phần giữa Bí thư Tống và Bí thư Lưu, rốt cuộc là có đề tài chung gì, thì người ngoài tất nhiên không được biết. Tuy nhiên hơn phân nửa hẳn là Tống Hiểu Vệ hướng Lưu Khánh Long tìm hiểu tình hình cơ bản của cán bộ thị xã
Tống Hiểu Vệ mới đến, mấy phương diện này, nhất định phải lệ thuộc vào sự ủng hộ mạnh mẽ của Lưu Khánh Long
- Bí thư Khánh Long, đây là vài ý kiến bổ nhiệm nhân sự của Ủy ban nhân dân thị xã bên kia quyết định, ông xem thử, thấy thế nào?
Tống Hiểu Vệ rít hai hơi, đem phần tái liệu trên bàn trà đẩy tới trước mặt Lưu Khánh Long
Lưu Khánh Long cầm lên, nhìn lướt qua, trên mặt tươi cười đã không còn thấy tăm hơi, vẻ mặt trở nên nghiêm túc, lát sau, trầm giọng nói:- Thủ đoạn của Chủ tịch Lưu rất chu đáo a.
Tống Hiểu Vệ liếc mắt nhìn y một cái, không hé răng, tự nhiên là hy vọng Lưu Khánh Long có thể có một giải thích chi tiết tỉ mỉ hơn.
- Bí thư Tống, Uyển Hồng Thu là con gái Uyển Trung Hưng, trước kia ở ban Tuyên giáo Thị ủy làm Phó chánh văn phòng, Vương Trác Lập là đương nhiệm Phó chánh văn phòng Ủy ban nhân dân thị xã, thực tế là phụ trách công tác hằng ngày của Ủy ban nhân dân, Phiền Kiến Hoa lại là con của Phó Chủ tịch thị xã Phiền Quốc Sinh…
Lưu Khánh Long đơn giản giải thích thân phận của mấy ứng cử viên
Tống Hiểu Vệ thản nhiên cười, nói:- Nghe ra thì, cũng có chút lai lịch
Lưu Khánh Long gật gật đầu.
Lưu Vĩ Hồng an bài con gái của Uyển Trung Hưng đảm nhiệm Phó chánh văn phòng Ủy ban nhân dân thị xã, ý đồ lôi kéo Uyển Trung Hưng vô cùng rõ ràng. Uyển Trung Hưng chẳng những là ủy viên Địa ủy, còn là Bí thư Thị ủy Hạo Dương tiền nhiệm. Ở thị xã Hạo Dương đã làm nhân vật số một hơn năm năm, có thể nói cán bộ thân tín rải khắp toàn thị xã. Chỉ cần chặt chẽ đem Uyển Trung Hưng kéo đến bên cạnh, chẳng những tại Địa ủy là một trợ lực lớn, rất nhiều cán bộ của thị xã Hạo Dương, nhất là cán bộ thân tín do Uyển Trung Hưng một tay đề bạt lên này, e là cũng sẽ chuyển sang hướng Lưu Vĩ Hồng.
Vương Trác Lập thì không cần phải nói, khẳng định đã thành lính ruột của Lưu Vĩ Hồng
Nhất là an bài Phiền Kiến Hoa đảm nhiệm Phó cục trưởng cục Xúc tiến đầu tư, rõ ràng là đang hướng Phiền Quốc Sinh thể hiện thiện ý. Phiền Quốc Sinh phân công quản lý lĩnh vực xây dựng đô thị, vừa lúc cùng Chu Bằng Cử chồng chéo lên nhau. Uyển Trung Hưng trước kia an bài Lý Hữu Mai làm Cục trưởng cục Tài chính, chính là để Chu Bằng Cử giữ cân bằng với Chủ tịch thị xã Lâu, hiện tại Lưu Vĩ Hồng làm theo rập khuôn, lôi kéo Phiền Quốc Sinh, chỉa vào Chu Bằng Cử. Nguyên nhân chính là vì Phiền Quốc Sinh tuổi đã già, cho nên không cần e dè gì cả, Lưu Vĩ Hồng chiếu cố con ông ta, Phiền Quốc Sinh khẳng định phải biết ân mà báo đáp, ngày tháng sau này của Chu Bằng Cử, sợ là không được thoải mái như vậy
Một điểm mấu chốt nhất là, Lưu Vĩ Hồng đem những ứng cử viên này đề xuất ra trước, Tống Hiểu Vệ thật đúng là không tiện phủ quyết. Bằng không, trước tiên đã phải đắc tội Uyển Trung Hưng và Phiền Quốc Sinh. Thế khó xử a.
Giống như lời Lưu Khánh Long nói, Lưu Vĩ Hồng nhóc con này, thủ đoạn quả thật rất tinh vi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]