Huyện Lâm Khánh xuất hiện một hiện tượng kỳ lạ.
Cán bộ có uy vọng cao nhất trong huyện không phải là Bí thư Huyện ủy, cũng không phải là Chủ tịch huyện mà là Trưởng ban tổ chức cán bộ Huyện ủy.
Chỉ cần Hướng Vân thông báo đến cán bộ xã hay thị trấn nào, nói Trưởng ban muốn đến chỗ của họ thị sát thì tất cả các cán bộ xã, thị trấn đó đều khẩn trương vô cùng, chuẩn bị tinh thần đón tiếp.
Thậm chí có một Khu được thông báo là Trưởng ban Lưu muốn tới thì từ Bí thư Khu ủy, Chủ tịch khu, tập hợp toàn thể thành viên hai bộ máy của Khu ủy, Ủy ban nhân dân khu, tất cả chính quyền Đảng thị trấn, xã đồng loại đến đứng yên chờ đón. Tư thế kia, Bí thư Địa ủy có xuống công tác cũng đến thế mà thôi.
Không ngờ lần này, vỗ mông ngựa lại vỗ tới đùi ngựa, bị Trưởng ban Lưu phê bình tại chỗ, nói bọn họ không nên làm rình rang như vậy.
Thật là không chừa một chút thể diện nào.
Bí thư Khu ủy và Chủ tịch khu đỏ mặt, cúi đầu nhận lỗi với Trưởng ban Lưu, nghiêm khắc kiểm điểm. Nhưng ai cũng không lưu tâm. Làm gì có lãnh đạo không thích nịnh hót? Trưởng ban Lưu đây có lẽ là sợ cây to đón gió, bề ngoài thì phải làm cho đúng, nhưng trong lòng rất thích thú.
Người trẻ tuổi ai mà không thích nịnh hót?
Nhưng không, Trưởng ban Lưu phê bình xong cũng không bước đi, vẫn thị sát ở khu như cũ, khẳng định công việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050774/chuong-529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.