Phòng Hội nghị hoàn toàn yên tĩnh.
Không ai nói gì, ánh mắt mọi người đều chăm chú nhìn vào bài báo trước mặt, dường như nó quả thật là một bài báo tuyệt vời, ý văn vô tận.
Mộ Tân Dân cũng sớm đoán được kết quả này, ánh mắt vô tình đảo qua mặt Chu Vân Đan và Mễ Hiền Hoa, rồi còn dừng lại một lúc trên mặt Mễ Hiền Hoa. Đương nhiên, Bí thư Mộ hy vọng trong thời khắc quan trọng, Mễ Hiền Hoa có thể đứng lên để mở màn cuộc họp.
Cho đến bây giờ, những Ủy viên thường vụ Huyện ủy có mối quan hệ thân thiết với y cũng chỉ có hai người mà thôi. Mộ Tân Dân cho rằng Mễ Hiền Hoa nên có tính tự giác, dù sao Mễ Hiền Hoa có thể vào Huyện ủy, đều do Mộ Tân Dân y một tay thúc đẩy. Bằng không, bây giờ Mễ Hiền Hoa vẫn còn đang trăn trở trên cái ghế Phó chủ tịch huyện, đâu có hào quang như bây giờ. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Không ngờ Mễ Hiền Hoa không hề có chút phản ứng gì, lẽ nào họ Mễ này chỉ chăm chú vào bài viết của Lưu Vĩ Hồng, mà không quan tâm đến ánh mắt của Bí thư Mộ sao?
Tên khốn khiếp này!
Trong lòng Mộ Tân Dân âm thầm mắng một câu.
Lúc quan trọng lại giả vờ ngớ ngẩn!
Nhưng Bí thư Mộ tức thì tức, nhưng miệng lại không biết nói gì, đành phải tự mình ra trận thôi. Thật ra điều này cũng không thể trách Mễ Hiền Hoa, mà do vấn đề chính trị quá mẫn cảm. Nếu bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050749/chuong-512.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.