Chương trước
Chương sau
Công việc hằng ngày của Tiểu Chu thư ký Mộ Tân Dân, cơ bản đều là ở trong phòng. Mỗi ngày đúng bảy giờ bốn mươi phút tới văn phòng Huyện ủy, mở văn phòng Bí thư Mộ ra, kiểm tra một chút tình hình vệ sinh, thấy không có gì khác thường, liền dọn dẹp lại một lần nữa, sau đó pha một ly trà cho Mộ Tân Dân, rồi mới tới tòa Huyện ủy số 1 đón Bí thư Mộ đi làm. Chỉ cần không đi công tác hoặc là ngày lễ nghỉ, cái trình tự này vẫn duy trì không đổi. Trước kia Tiểu Chu là mỗi ngày 7 giờ sáng chạy tới văn phòng, chừa đủ thời gian cho riêng mình. Sau lại phát hiện cô làm vệ sinh cũng giống y làm hết chức trách, liền kéo lại mười phút. Dù sao tới quá sớm, thời gian không tiện sắp xếp

Sau khi đón Mộ Tân Dân tới văn phòng, nếu Bí thư Mộ không có chỉ bảo gì khác, tiểu Chu liền tới tổ văn phòng Thư ký, bắt đầu sửa sang lại tạp chí báo chí cùng ngày. Kỳ thật số báo chí tạp chí này, phần lớn là chiều hôm trước đã đưa tới. Lúc Tiểu chu không có việc gì làm, cũng đã sớm sửa sang lại rồi. Ngẫu nhiên sẽ có một số tập san được đưa đến vào buổi sáng, nếu không có thông tin và tin tức đặc biệt trọng yếu, tiểu chu cũng sẽ để chung với các loại báo chí khác, vào sáng sớm đưa đến bàn làm việc của Bí thư Mộ

Nhưng hôm trước khi tan tầm, Bí thư Mộ bỗng nhiên đặc biệt giao phó Tiểu Chu, muốn y chú ý một chút tạp chí "Tiếng kèn" kỳ gần nhất, nếu tới rồi, mặc kệ khi nào đến, cũng không quản Bí thư Mộ gã đang làm gì, phải đưa đến tay gã trong thời gian sớm nhất

Khi nói những lời này, vẻ mặt Bí thư Mộ đặc biệt nghiêm túc, Tiểu Chu thậm chí ở trong mắt Bí thư Mộ thấy được một thần sắc chút mừng như điên. Đây khiến cho Tiểu Chu trở nên vô cùng cẩn trọng, đồng thời cũng rất là hiếu kỳ, không biết trên cuốn "Tiếng kèn" này, sẽ có nội dung long trời lở đất gì mà khiến Bí thư Mộ chú ý như thế

Chỉ có điều, thường thường khi đối với những chuyện nào đó đặc biệt chờ mong, thì chuyện đó sẽ luôn cố ý đến chậm, mà che dấu một phần. Tiểu Chu đợi suốt một ngày hai đêm, cũng không thấy bóng dáng của "Tiếng kèn". Tiểu chu thật là nôn nóng, thậm chí cũng không dám tiến vào văn phòng Mộ Tân Dân, dường như tạp chí "Tiếng kèn" tới chậm là lỗi của y vậy

Mộ Tân Dân loại người này, có đôi khi rất không nói đạo lý, rất thích giận chó đánh mèo, Tiểu Chu mặc dù là thư ký của gã, cũng vô cùng sợ gã. Tuy nhiên trên cả sợ hãi, Tiểu Chu đối với Mộ Tân Dân cũng là rất cảm kích. Trước đó không lâu Tiểu Chu rốt cục biến thành "chủ nhiệm Chu" thật sự không còn là chủ nhiệm Chu gọi ở cửa miệng nữa, Huyện ủy hạ văn kiện, giấy trắng mực đen, bổ nhiệm y là Phó chủ nhiệm văn phòng Huyện ủy, phân công quản lý công tác của tổ Thư ký.

Tiểu Chu tuổi rất trẻ, hai mươi mấy tuổi, trước khi làm thông tín viên cho Mộ Tân Dân, nằm mơ cũng không nghĩ tới sẽ được đề bạt làm phó chủ nhiệm chánh văn phòng, không có tình huống vô cùng đặc biệt, vị trí này bình thường đều là phải luận tư cách mà sắp xếp. Làm thông tín viên của Mộ Tân Dân, Tiểu Chu mỗi ngày đều được người khác gọi là chủ nhiệm Chu chủ nhiệm Chu, trong lòng cũng trở nên linh động hẳn. Chỉ có điều chưa từng đoán được cái mũ quan phó chủ nhiệm này lại tới nhanh như vậy, tự nhiên đối với Mộ Tân Dân vô cùng mang ơn. Tuy nhiên Tiểu Chu khẳng định không thể tưởng được, vị trí phó chủ nhiệm chánh văn phòng này của y, gần như chỉ là phát ra từ một lần thử của Mộ Tân Dân

Sau khi Đặng Trọng Hòa từ Giang Khẩu trở về, thái độ đối với gã chuyển biến trọng đại, phần lớn thời điểm đều là rất hợp tác. Mộ Tân Dân liền muốn thử thăm dò một chút, là thật lòng hay là giả bộ. Kiểu thử này, tự nhiên là trên vấn đề điều chỉnh cán bộ có thể phản ánh ra tình hình chân thật nhất. Cho nên có một lần khi cùng Đặng Trọng Hòa kết nối theo lệ, Mộ Tân Dân như là rất tùy ý đem đề tài nói tới thư ký tiểu Chu, cười nói Tiểu Chu sau khi đến bên cạnh gã làm việc, rất có trách nhiệm, cần cù nỗ lực, là một mầm non tốt. Đặng Trọng Hòa lập tức liền đề nghị cho Tiểu Chu đảm nhiệm chức vụ Phó chủ nhiệm chánh văn phòng Huyện ủy. Thư ký của Đặng Trọng Hòa, sớm đã là Phó chủ nhiệm chánh văn phòng Ủy ban nhân dân huyện. Đương nhiên đây có vấn đề lý lịch kinh nghiệm, Tiểu Chu tới làm việc cho Mộ Tân Dân chỉ hơn nửa năm, không đến một năm, thông tín viên của Đặng Trọng Hòa kia, cũng đã làm ba năm rồi

Nhưng người ngoài không thấy như vậy a.

Theo cách nhìn của các cán bộ khác, cấp bậc thông tín viên của bí thư huyện ủy còn thấp hơn thông tín viên của Chủ tịch huyện, chẳng phải là nói rõ Bí thư Mộ không bằng tiểu Đặng sao? Bí thư Mộ ông nagy đến người bên cạnh còn không đề bạt nổi, còn nói gì tới năng lực nắm bắt nào?

Đặng Trọng Hòa đáp ứng sảng khoái như thế, vẫn là có chút vượt ngoài dự kiến của Mộ Tân Dân, lập tức đem điều này nói qua với Từ Văn Hạo cùng với Lưu Vĩ Hồng, hai vị lãnh đạo quản cán bộ cũng cùng nhất trí, lập tức tiến hành khảo sát cán bộ, không tới hai ngày, liền tuyên bố văn kiện bổ nhiệm Tiểu Chu

Sau khi trải qua chuyện này, Mộ Tân Dân lại tiến hành một loạt phép thử, trên cơ bản đều không có gặp phải lực cản quá lớn, dường như Đặng Trọng Hòa Từ Văn Hạo Lưu Vĩ Hồng đã thương lượng xong, nể tình Bí thư Mộ gã ta, không "Gây sự". Đương nhiên, đám người Đặng Trọng Hòa nếu có đề xuất đề nghị gì, chỉ cần không quá thái quá, Mộ Tân Dân cũng sẽ phối hợp.

Quyền lực trong tay bỗng nhiên bỗng nhiên lớn lên, Mộ Tân Dân rốt cục hưởng thụ được khoái cảm của nhân vật số một. Mắt thấy Chu Vân Đan, Mễ Hiền Hoa và những cán bộ khác, ở trước mặt gã càng ngày càng cung kính, Mộ Tân Dân rất là thích thú

Tuy nhiên, Mộ Tân Dân cũng không bị chuyện tốt bất thình lình làm cho đầu óc mê muội, trong đầu luôn căng một sợi dây, không biết đám người Đặng Trọng Hòa Lưu Vĩ Hồng, bỗng nhiên trở nên "thân thiện", mục đích ở đâu

Hôm trước, chính là hôm trước, một người bạn ở ban Tuyên giáo tỉnh ủy, bỗng nhiên gọi điện thoại cho gã, vô cùng kích động nói với gã, trên tạp chí "Tiếng kèn" đăng một bài văn "rất đụng phạm", đề mục tên là "Sai lầm của cải cách Liên Xô", đề phụ là "Phải đề cao cảnh giác gấp trăm lần đối với phần tử dã tâm". Bài văn hùng hồn này dài 20 ngàn chữ, từ mọi phương diện trình bày đủ loại sai lầm của Liên Xô trước cải cách, đối với Tổng bí Gorbachev của Liên Xô có rất nhiều từ bất kính, cho rằng ông ta tiến hành cải cách ở Liên Xô, là không thỏa đáng, rất nhiều hành động không trải qua làm thí điểm nghiệm chứng, vội vàng vội vội đẩy ra ngoài, nhất là đối với thể chế cải cách, lại càng thái quá, gần như chính là tự hủy căn cơ chấp chính của đảng chấp chính Liên Xô vv, đồng thời hô hào đề cao cảnh giác gấp trăm lần đối với phần tử dã tâm, đề phòng bọn họ đảo điên địa vị chấp chính của Gorbachev và đảo điên thống trị của đảng chấp chính Liên Xô.

Mộ Tân Dân nhận được điện thoại này, quả thực là trừng mắt, ngây người

Người nào cả gan làm loạn như vậy a?

Kết quả, vị bằng hữu kia nói cho gã biết, tác giả bài văn tên là "Lưu Vĩ Hồng". Trong bài xã luận ngắn còn cố ý bỏ thêm một đoạn thuyết minh, vạch ra đồng chí Lưu Vĩ Hồng lấy danh nghĩa "cán bộ cơ sở bình thường" gửi công văn đi, kì thực chính là ủy viên thường vụ huyện ủy Lâm Khánh kiêm tổ chức Huyện ủy địa khu Hạo Dương tỉnh Sở Nam.

Dựa theo cách nói đời sau để nói thì, Mộ Tân Dân giờ khắc này quả thực là bị "sét đánh ngang tai", trong lỗ tai cứ gầm rú rung động muôn ngàn tiếng sấm

Bài văn đại nghịch bất đạo như vậy, không ngờ là Lưu Vĩ Hồng viết? Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL

Lưu Vĩ Hồng không ngờ cả gan làm loạn?

Mộ Tân Dân ước chừng trố mắt mất nửa phút, bị người bạn kia của gã kêu mấy tiếng, mới có thể hồi phục lại tinh thần, theo sau trên mặt liền lộ ra vẻ mặt mừng như điên, hận không thể đem máy điện thoại ném bỏ, quăng bỏ hết toàn bộ đồ vật trên bàn

Không ngờ có chuyện tốt như vậy!

Đương nhiên, Mộ Tân Dân không thật sự làm như vậy, dù sao người hơn năm mươi tuổi, lại là Bí thư huyện ủy, không thể thiếu kiên nhẫn như thế, không khiến người khác chê cười. Mộ Tân Dân một hơi nói rất nhiều tiếng cảm ơn với người bạn kia, lúc này mới thật cẩn thận cúp máy

Vốn phản ứng đầu tiên của Mộ Tân Dân khi cúp máy, là lập tức triệu kiến Lưu Vĩ Hồng, khoái trá đầm đìa răn dạy những lời nói đại nghịch bất đạo và việc làm của hắn. thế nhưng Đúng Mộ Tân Dân đúng là vẫn còn nhẫn nhịn được, dù sao vẫn chưa nhìn thấy nguyên văn của tạp chí "tiếng kèn", thì vội vã kêu Lưu Vĩ Hồng đến trách cứ, không được đúng cho lắm. Mặc dù người bạn kia không thể nói giỡn với gã ở chuyện như vậy, vẫn là phải chứng kiến tận mắt. Nếu chẳng may sai lầm, thí đó là loại sai lầm nghiêm trọng cỡ nào! Từ thời điểm đó bắt đầu, Mộ Tân Dân liền tiến vào trong nổi thống khổ chờ đợi dài lâu

Đồng dạng cùng sự thống khổ, cung là tra tấn Tiểu Chu.

Tiểu Chu lại sửa sang lại một chút báo chí tạp chí ngày hôm qua đưa đến, xác nhận không có kỳ "Tiếng kèn" mới nhất, lúc này mới bất đắc dĩ đứng dậy, đem báo chí tạp chí đưa tới văn phòng của Mộ Tân Dân

Mộ Tân Dân đầu tiên là trước mắt sáng ngời, thấy vẻ mặt đau khổ của Tiểu Chu, lập tức hiểu được là vẫn chưa tới, liền lạnh lùng hừ một tiếng, ra hiệu cho y đem số báo chí tạp chí này đặt xuống. Đợi Tiểu Chu cất bước nhẹ nhàng lui ra ngoài, Mộ Tân Dân chán nản cầm lấy tờ Nhật Báo Nhân Dân đặt trên cùng nhìn lướt qua, lập tức liền trước mắt sáng ngời.

Hoá ra tập san Nhật Báo Nhân Dân lại cho đăng tải một bài văn, đối với tình thế cải cách mở cửa trước mặt cực kỳ tán thưởng, yêu cầu toàn đảng cả nước sẽ đoàn kết chặt chẽ ở xung quanh đảng trung ương, cố định không thay đổi thực hiện chính sách vĩ đại cải cách mở cửa

Đây đã là kỳ thứ ba Nhật Báo Nhân Dân tỏ thái độ rõ nét. Bởi vì địa vị đặc thù của Nhật Báo Nhân Dân, ba kỳ đăng tải bài văn tạo thành ảnh hưởng thật lớn, trước mấy tháng tranh luận vấn đề gì đó đặc biệt lợi hại, nhìn qua dường như đã có định luận. Một số tác giả trước kia thường xuyên ở trên báo chí tạp chí thượng phát biểu bác bỏ bài văn, dần dần không thấy bóng dáng.

Mộ Tân Dân kỳ thật là giữ thái độ tương phản, nhưng gã hiểu, với thân phận địa vị của gã, quả quyết không có khả năng cùng bài văn của Nhật Báo Nhân Dân đối nghịch, đó gọi là châu chấu đá xe, tự tìm cái chết

Đương nhiên, Mộ Tân Dân cũng tuyệt đối không phải là đấu sĩ gì đó, sẽ vì bảo vệ quan niệm chính trị của chính mình mà phấn đấu chung thân.

Nói trắng ra là, gã là cán bộ cơ quan nhỏ, trùng hợp ngẫu nhiên được làm Bí thư huyện ủy mà thôi, có tư cách gì làm đấu sĩ?

Bái văn Nhật Báo Nhân Dân này, càng thêm kiên định lòng tin của Mộ Tân Dân. Lưu Vĩ Hồng quả thực chính là tự tìm cái chết! Chỉ cần đợi tạp chí "Tiếng kèn" vừa đến, "xác định đúng sự thật", là có thể mặc sức bắn phá Lưu Vĩ Hồng

Xem còn có ai dám bảo vệ hắn!

Lý Dật Phong? Lục Đại Dũng? Hay là Đặng Trọng Hòa?

Hừ!

Các ông cũng sẽ không có lá gan lớn như vậy!

Liền vào lúc này, cửa chính văn phòng liền phát ra "ầm" một tiếng, Tiểu Chu như là đạn pháo bắn ra, chạy như bay tiến vào, trong tay quơ một phần tạp chí, kích động tới nổi vẻ mặt đỏ bừng lên, đến nói cũng nói không ra lời

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.