Đặng Trọng Hòa đến nghẹn họng rồi, Lưu Vĩ Hồng đúng là "vô sự tiên sinh", nếu như làm Takeda Koki tức giận bỏ đi, thì có phải là kiếm củi ba năm thiêu một giờ không?
Như vậy thì thật đáng tiếc.
Nhưng Đặng Trọng Hòa vẫn cố nhịn. Theo sự hiểu biết của gã với Lưu Vĩ Hồng thì, Lưu Vĩ Hồng sẽ tuyệt đối không tùy tiện phát biểu ý kiến. Nếu Lưu Vĩ Hồng đã kiên quyết như vậy, thì chắc chắn là có lý do. Còn cụ thể lý do gì thì tạm thời chưa thể biết được. Tuy nhiên tin tưởng Lưu Vĩ Hồng sẽ giải thích rõ ràng.
Hiển nhiên Takeda Koki rốt cục cũng đồng ý, Đặng Trọng Hòa cũng thở phào nhẹ nhõm, tim trong lồng ngực cũng không đập loạn xạ như lúc nãy nữa.
Người Nhật Bản làm việc hiệu suất rất cao, Takeda Koki sớm đã chuẩn bị xong bản dự thảo hợp đồng. Thấy hai bên không còn ý kiến bất đồng nào khác, liền đem bản hợp đồng ra, mời Đặng Trọng Hòa ký tên. Đương nhiên đây chỉ là dự thảo, thể hiện hai bên cơ bản đã đạt được sự nhất trí. Hợp đồng chính thức, bắt buộc phải có bên thứ ba, mới có thể chính thức ký kết. Còn cần Đặng Trọng Hòa đem hợp đồng về huyện Lâm Khánh, đóng dấu của ủy ban huyện Lâm Khánh, sau đó gửi cho Takeda Koki, như vậy mới xem được coi là hợp đồng có hiệu lực.
Tuy nhiên với sự hiểu biết của Lưu Vĩ Hồng đối với người Nhật Bản, biết tính cố chấp và máy móc của dân tộc này, một khi đã ký hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050736/chuong-506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.