Mộ Tân Dân cũng không phản cảm lắm đối với thái độ của Lý Học Trí. Một người uy quyền chưa nhiều, muốn có được sự tôn trọng của Hội đồng nhân dân huyện, vốn dĩ không phải chuyện dễ. Y thật sự nghiền ngẫm những lời nói của Lý Học Trí.
Không nghi ngờ gì, câu nói cuối cùng của Lý Học Trí rất có lý.
Từ khi Mộ Tân Dân nhận "nhiệm vụ" đến đây, đến bây giờ mới phát hiện nó thật sự là một "nhiệm vụ" mà độ khó quá cao. Tiếp theo nên làm gì, thật sự cũng nên suy nghĩ kỹ lại, nếu cứ bạt mạng lao về phía trước cũng chưa chắc đã tốt. Nếu thật sự có thể làm được chút thành tích gì đó, cũng không phải không được. Dù sao Chu Kiến Quốc đã đặt một cái móng tốt như vậy cho y, chỉ cần nỗ lực thêm một chút nữa, làm để có thành tích cũng không phải khó.
-Ừ, ý kiến này của Chủ nhiệm Lý cũng đáng để suy xét. Các đồng chí cứ nói lên suy nghĩ của mình đi, chúng ta thu thập ý kiến của mọi người.
Một lúc sau, Mộ Tân Dân bình tĩnh nói.
Chu Vân Đan và Mễ Hiền Hoa nhìn nhau, đều có chút không thoải mái. Lão Mộ này bây giờ càng ngày càng nhu nhược, không có chút sức lực nào. Nhất là Mễ Hiền Hoa, ý đồ điều chỉnh Long Hoa không thành, trong lòng lại càng không vui. Nhưng Mễ Hiền Hoa cũng là một con ưng già, không dễ dàng thể hiện những suy nghĩ của mình ra bên ngoài.
Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật huyện Lô Chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050686/chuong-482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.