Thấy tràng vỗ tay kéo dài không dứt, Lưu Vĩ Hồng không thể không đưa hai tay lên, ra hiệu mọi người ngừng lại, tràng vỗ tay mới từ từ chấm dứt.
-Như vậy, một Khu, một Huyện hoặc một khu vực lớn hơn nữa, phải làm thế nào mới có thể thực hiện việc liên tục phát triển? Đây chính là vấn đề thứ hai tôi muốn nói. Để thực hiện mục tiêu chiến lược phát triển liên tục, có rất nhiều nhân tố. Tình hình trong và ngoài nước, chính sách và văn kiện của lãnh đạo cấp trên, tình hình tự nhiên của vùng đó..v..v., đều có ảnh hưởng. Nhưng đó không phải là điều quan trọng nhất. Muốn thực hiện việc liên tục phát triển, điều quan trọng nhất chính là việc kiến thiết đội ngũ cán bộ, chỉ có xây dựng một đội ngũ cán bộ giỏi mới là điều kiện căn bản đảm bảo sự phát triển liên tục.
Lưu Vĩ Hồng khoát tay, nói rất mạnh mẽ.
Lần này, mọi người không vỗ tay nữa mà chăm chú nhìn người cán bộ trẻ đang đứng trên bục phát biểu, nghe rất chăm chú.
Trên mặt nhiều người đều lộ vẻ suy nghĩ.
Những vị lãnh đạo Huyện ngồi trên hàng ghế chủ tịch lại có những biểu hiện khác nhau. Trương Bình An có vẻ điềm tĩnh tự nhiên, gần như không có biểu hiện gì. Chỉ cần Lưu Vĩ Hồng tuyên bố không tham gia bầu cử, như vậy là thành công rồi. Bầu cử ở huyện Lâm Khánh sẽ được hoàn thành theo danh sách đã định trước đó, Trương Bình An gã đã hoàn thành trách nhiệm, có thể nhẹ nhàng thoải mái quay về Địa khu báo cáo kết quả. Còn việc giữa Lưu Vĩ Hồng, Mộ Tân Dân và Đặng Trọng Hòa, cuối cùng phải làm thế nào để "bắt tay hợp tác" thì gã không quan tâm nữa. Mà chắc Mộ Tân Dân cũng không cho Lưu Vĩ Hồng có kết quả gì tốt đẹp.
Nhưng Mộ Tân Dân thì sa sầm mặt, cố hết sức nén lửa giận trong lòng mình xuống. Lưu Vĩ Hồng nói muốn phát biểu ở hội nghị, tình thế bắt buộc, không thể không đồng ý. Vốn nghĩ hắn sẽ nói những lời như cảm ơn, nhân cơ hội lấy lòng người, đồng thời cũng lấy lại cho mình chút thể diện. Không ngờ Lưu Vĩ Hồng lại bàn thế sự, nghiễm nhiên cho mình trở thành một nhân vật chính trong Đại hội Đại biểu Hội đồng nhân dân lần này, hơn nữa còn rất lớn giọng, cứ một tí là "một khu, một huyện thậm chí lớn hơn nữa là một Địa khu", cậu cho rằng cậu là ai chứ? Hay cậu là Bí thư Địa ủy? Bây giờ lại còn nói đến chuyện xây dựng đội ngũ cán bộ. Mặc dù cậu là một Bí thư Khu ủy, bàn về chuyện xây dựng đội ngũ cán bộ cũng không có gì thái quá, nhưng đây là trường hợp gì chứ? Là Đại hội Đại biểu Hội đồng nhân dân toàn huyện, Mộ Tân Dân tôi mới là Bí thư huyện ủy biết không?
Mà cũng để xem tên này còn nói những gì nữa.
Đặng Trọng Hòa lại lộ vẻ kinh ngạc. Kế hoạch liên tục phát triển mà Lưu Vĩ Hồng vừa nói, khiến mắt Đặng Trọng Hòa sáng ngời.
Rất có lý!
Hơn nữa kết hợp với những gì Lưu Vĩ Hồng đã làm ở khu Giáp Sơn, những lời nói này cũng không thể xem là lý luận suông, hắn thật sự đã làm như vậy, hiệu quả cũng rất rõ rệt, khu Giáp Sơn đã bắt đầu bước lên con đường thoát nghèo làm giàu, thêm hai năm nữa, có thể thay đổi lớn về toàn diện, khắc phục được một khó khăn rất lớn. Đầu óc của người trẻ tuổi này cũng vô cùng tỉnh táo, lối suy nghĩ cũng rõ ràng mạch lạc.
Nhưng Lưu Vĩ Hồng nói đến chuyện xây dựng đội ngũ cán bộ, khiến Đặng Trọng Hòa rất kinh ngạc, trong lòng liền nghĩ đến câu nói "Bí thư Lục đã có sắp xếp khác" của Lưu Vĩ Hồng. Lục Đại Dũng rõ ràng rất chiếu cố đến Lưu Vĩ Hồng, nếu không khi ở Bắc Kinh cũng không gọi điện cho gã, bảo gã bằng mọi cách cũng phải ngăn bằng được ý định điều chỉnh chức vị của Mộ Tân Dân đối với Lưu Vĩ Hồng. Lúc này có thể xem là cơ hội trời ban, được bầu cử vào chức Phó chủ tịch huyện, Mộ Tân Dân khó có thể tùy tiện "tấn công" Lưu Vĩ Hồng. Mặc dù Bí thư huyện ủy cũng có thể làm khó Phó chủ tịch huyện, nhưng muốn nhằm vào Lưu Vĩ Hồng, nhất định phải báo cáo lên trên, có được sự đồng ý của Địa ủy Hạo Dương chứ không phải chuyện dễ dàng gì. Mà Lục Đại Dũng lại yêu cầu Lưu Vĩ Hồng "tuân thủ kỷ luật tổ chức", chủ động từ bỏ cơ hội này. Vậy, cách giải thích duy nhất, chính là Lục Đại Dũng đã sắp xếp Lưu Vĩ Hồng vào một vị trí khác.
Là chức vụ gì đây?
Một chức vụ có liên quan đến việc xây dựng đội ngũ cán bộ?
Rất khó đoán!
-Những người lãnh đạo đã dạy chúng ta, sau khi xác định đường lối chính trị thì cán bộ chính là nhân tố quyết định, đây là một điều rất có lý. Chúng ta cũng có một câu tục ngữ, gọi là nồi nào úp vung ấy, quần chúng thế nào thì hãy nhìn vào người cán bộ. Một thôn, thì Trưởng thôn chính là người dẫn đường. Dẫn đường có tốt hay không, có tầm nhìn hay không, có quyết đoán hay không, có phải liêm khiết hay không, đều ảnh hưởng đến sự phát triển của cả thôn. Có thể tưởng tượng một chút, một cán bộ Bí thư chi bộ thôn, suốt ngày chỉ biết uống rượu, tính toán nhỏ nhặt cho bản thân mình, thì liệu có thể dẫn dắt cả thôn đó giàu lên được hay không? Đương nhiên không thể. Từ nhỏ mà luận lớn, một xã, một khu, cũng giống như vậy. Chúng ta nhất định phải xây dựng một đội ngũ cán bộ phù hợp tiêu chuẩn, liêm khiết có kỷ luật, có tinh thần tiến thủ, như vậy mới có thể bảo đảm một khu có thể phát triển với tốc độ cao được. Tôi cho rằng, chọn đúng cán bộ, dùng đúng cán bộ, là một vấn đề hàng đầu mà các cấp Đảng quan tâm. Không có một đội ngũ cán bộ nòng cốt tốt thì cơ sở có tốt đi nữa, điều kiện tự nhiên có tốt đi nữa, cũng không làm được gì. Một rổ cát bị hổng, thì không làm nên được trò trống gì.
Lưu Vĩ Hồng tiếp tục chậm rãi trình bày tư tưởng của mình.
Trong hội trường bỗng nhiên vang lên những tràng vỗ tay nhiệt liệt.
Sắc mặt Mộ Tân Dân hoàn toàn xám xịt, Trương Bình An cũng lộ chút lo lắng. Tình hình này, có phải Lưu Vĩ Hồng đã "đổi ý", chuẩn bị tham gia bầu cử? Như vậy cũng quá lắm, như đang đùa giỡn người khác. Cậu cho Trương Bình An tôi là người thế nào, là người cậu có thể tùy ý trêu đùa sao?
Nhưng nếu Lưu Vĩ Hồng thật sự đổi ý, Trương Bình An thật sự cũng không còn cách nào khác. Dù sao Đại hội Đại biểu Hội đồng nhân dân cũng không thể cứ kéo dài vô thời hạn mãi, nhiều nhất cũng chỉ có thể kéo dài đến ngày mai, nhất định phải tiến hành bầu cử. Không thể vì một mình Lưu Vĩ Hồng liền có thể làm khó đến cả huyện Lâm Khánh. Còn sau sự việc này sẽ xử lý hắn thế nào, còn phải suy tính thêm.
-Không thể phủ nhận những thành tích Khu Giáp Sơn có được trong suốt một năm qua, đó đều là công sức của đội ngũ cán bộ của năm xã một thị trấn trong khu Giáp Sơn, là do mọi người cùng nỗ lực cố gắng mới có được những thành tích như vậy. Còn nói đến tác dụng của cá nhân Lưu Vĩ Hồng tôi thì cũng không có gì. Nếu nhất định phải nói có thành tích thì cũng chỉ có một ít, chính là biết đoàn kết đội ngũ cán bộ khu Giáp Sơn lại, đây mới là điều khiến tôi cảm thấy vui nhất. Xây dựng tốt đội ngũ cán bộ rồi, sự phát triển sau này của khu Giáp Sơn đã có được sự đảm bảo chắc chắn. Hôm qua, những Đại biểu đã đưa ra ý kiến, yêu cầu bầu tôi vào ứng cử chức Phó chủ tịch huyện, tôi rất cảm ơn những Đại biểu đã tín nhiệm và ưu ái tôi. Thành thật cảm ơn!
Nói đến đây, Lưu Vĩ Hồng hướng về phía những Đại biểu phía dưới cúi người.
Tiếng vỗ tay như sấm lại vang lên.
-Nhưng, tôi phải nói với mọi người, tôi không thể nhận ý tốt này của mọi người. Sử dụng cán bộ như thế nào, Đảng cấp trên đều đã có sắp xếp, không thể vì một mình tôi mà phá hỏng sự sắp xếp này. Điều này cũng không có quan hệ gì đến việc xây dựng đội ngũ cán bộ. Xây dựng một đội ngũ cán bộ tốt, trước tiên phải làm đúng đường lối, kỷ luật nghiêm minh. Vì vậy, tôi chính thức tuyên bố, tôi rút khỏi cuộc bầu cử Phó chủ tịch huyện. Một lần nữa cảm ơn tất cả mọi người!
Nói xong, Lưu Vĩ Hồng cúi người một lần nữa!
Lại tiếng vỗ tay!
Trương Bình An thở phào, cảm thấy cả người thoải mái. Cuối cùng cũng nghe được câu nói này của Lưu Vĩ Hồng. Khuôn mặt chữ điền của Mộ Tân Dân, cũng không còn khó coi nữa.
Được, chỉ cần cậu từ bỏ, vậy là được rồi. Hội nghị này kết thúc, lão Mộ tôi sẽ làm "xây dựng đội ngũ cán bộ" rồi.
Đây là lần đầu tiên Đại hội Đại biểu Hội đồng nhân dân huyện Lâm Khánh tự đề cử người, nhưng vì tuyên bố rút lui của Lưu Vĩ Hồng, nên mọi việc vẫn tiếp tục như từ trước đến nay vẫn vậy.
Tất cả đại biểu bỏ phiếu cho Đồng chí Đặng Trọng Hòa làm Chủ tịch huyện, cuộc bỏ phiếu đã bầu ra sáu Phó chủ tịch huyện, theo đề nghị của Đặng Trọng Hòa, bổ nhiệm và bãi miễn một số chức vụ.
Tất cả đại biểu bỏ phiếu bầu đồng chí Lý Học Trí làm Chủ nhiệm thường vụ Hội đồng nhân dân huyện Lâm Khánh, cuộc bỏ phiếu đã bầu ra bốn vị Phó chủ nhiệm và mười chín Ủy viên thường vụ.
Hội nghị chính trị huyện Lâm Khánh được kết thúc cùng ngày, cũng bầu ra bộ máy lãnh đạo Mặt trận Tổ quốc mới.
Hai Hội nghị của huyện Lâm Khánh kết thúc viên mãn.
Ba ngày sau khi hai hội nghị của huyện Lâm Khánh kết thúc, Mộ Tân Dân ngồi trong văn phòng, trầm tư một lúc, giơ tay nắm lấy điện thoại trên bàn. Mộ Tân Dân định thông báo cho Phó bí thư huyện ủy Từ Văn Hạo và tổ chức Huyện ủy Đồng Vân Chu, cùng đến hội ý một lát, bàn chuyện điều chuyển nhân sự cán bộ. Nguồn tại http://Truyện FULL
Vấn đề của Lưu Vĩ Hồng thì phải giải quyết, giải quyết càng sớm càng tốt, để tránh đêm dài lắm mộng. Đương nhiên, còn có việc điều chuyển những cán bộ khác, cũng phải thương lượng lại. Bí thư Mộ nhậm chức cũng được nửa năm rồi, đã đến lúc điều động cán bộ. Nếu còn không điều động cán bộ, uy tín của một Bí thư Huyện ủy khó mà xây dựng được.
Mộ Tân Dân đoán chừng, lần này nếu muốn điều chuyển Lưu Vĩ Hồng, nhất định sẽ có những chướng ngại rất lớn. Đặng Trọng Hòa nhất định không đồng ý, chỉ e Từ Văn Hạo cũng giữ ý kiến riêng của mình.
Nhưng điều này cũng không sao, chỉ cần Mộ Tân Dân kiên trì thì có thể điều chuyển được.
Bí thư Huyện ủy quản lý cán bộ, văn kiện đã quy định như vậy, cho dù Mộ Tân Dân vừa mới đến, nhưng quyền này nằm trong tay gã, lãnh đạo cấp trên không thể không ủng hộ. Nếu không thì nguyên tắc cơ bản nhất cũng bị phá vỡ, Chủ tịch tỉnh Chúc cũng không thể ngồi yên như vậy.
Còn về phần sẽ chuyển Lưu Vĩ Hồng đến vị trí nào, Mộ Tân Dân cũng đã có suy tính bước đầu. Đại hội Đại biểu Hội đồng nhân dân vừa mới xong, không thể làm giống như đề nghị lần trước, thật sự điều chuyển Lưu Vĩ Hồng đến làm Phó chủ nhiệm Ủy ban Kinh tế Nông nghiệp huyện được. Như vậy cũng quá đáng, cho Đặng Trọng Hòa một cái cớ để kiên quyết phản đối. Vẫn nên sắp xếp một vị trí mà nhìn qua có vẻ cũng có quyền lực, nhưng không thể sắp xếp làm Chủ được, chỉ có thể sắp xếp chức Phó. Lưu Vĩ Hồng này cũng quá cứng đầu, tính tình ương bướng, nếu để hắn làm Chủ, đồng nghĩa với việc đối mặt với Mộ Tân Dân rồi. Nhất định phải sắp xếp một người cứng rắn coi chừng hắn, như vậy Mộ Tân Dân mới có thêm nhiều người hỗ trợ.
Mộ Tân Dân suy xét nên sắp xếp cho Lưu Vĩ Hồng đến Ủy ban Kỷ luật huyện, đảm nhiệm chức Phó bí thư chuyên trách, cấp bậc cũng là trưởng phòng, hơn nữa từ Bí thư Khu ủy được điều lên làm Phó bí thư chuyên trách Ủy ban Kỷ luật Huyện, cũng không quá bạc đãi, chỉ là một sự điều động bình thường thôi. Chẳng phải Lưu Vĩ Hồng cứ luôn hò hét phải nắm vững công tác xây dựng đội ngũ cán bộ sao? Vậy đến Ủy ban Kỷ luật Huyện là thích hợp lắm rồi.
Còn về phần Trương Bình An có đồng ý để Lưu Vĩ Hồng đảm nhận chức Phó bí thư chuyên trách Ủy ban Kỷ luật huyện không thì không cần phải nói.
Mộ Tân Dân cảm thấy sự sắp đặt của mình cũng đã rất chu đáo.
Bí thư Mộ vừa chạm đến điện thoại, những hồi chuông gấp gáp liền vang lên, khiến Mộ Tân Dân giật mình, vội rụt tay lại, sau đó mới đưa tay ra lần nữa, cầm lấy ống nghe.
-Xin chào, tôi là Mộ Tân Dân.
-Ha ha, Bí thư Mộ, tôi là Ngụy Ái Quốc. Theo chỉ thị của Bí thư Lục, lát nữa tôi sẽ đến huyện Lâm Khánh, tiến hành khảo sát công việc của các cán bộ…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]