- Nói ít thôi, như vầy đi, nếu em muốn mở công ty điện ảnh và truyền hình thì việc tính toán tiền bạc phải là điều cần trước tiên. Anh cho em hai trăm ngàn. Ngạn Bác, Tiểu Huy, Tiêu Cao, mọi người cũng ủng hộ đi. Ai có nhiều thì cho nhiều, ai có ít thì cho ít. Giao cho Tam Nhi xem như là cổ phần. Đến lúc đó thì cậu ấy sẽ chia hoa hồng cho chúng ta.
Lưu Vĩ Hồng vung tay lên, quả quyết nói.
Đám người Hồ Ngạn Bác liền gật đầu.
Trình Sơn vội vàng xua tay nói:
- Đừng, Nhị Ca. Nếu anh nói làm thì em lập tức sẽ làm, nhưng tiền thì không dùng của mọi người. Em sẽ tự có biện pháp.
Nói xong, liền liếc nhìn hai cô gái đang đùa giỡn với Tạ Chính Đào.
Lưu Vĩ Hồng nhíu mày nói:
- Tam Nhi, như thế thì không ổn. Có một số việc đừng trộn lẫn với người khác quá nhiều. Anh em và bạn bè, em cần có sự phân biệt rõ ràng. Tiền của một số người thì có thể sử dụng, nhưng cũng có loại tiền của một số người không nên sử dụng.
Trình Sơn liền đĩnh đạc nói:
- Không có việc gì đâu Nhị Ca. Đào tử cũng là một người bạn rất đáng tin cậy.
Hồ Ngạn Bác không kìm nổi, mắng:
- Đầu óc cậu là óc heo à? Nhị Ca đã nói rõ như thế rồi mà. Đây là quyền chủ động, hiểu chưa? Người ta nắm đàng cán, sau này nếu như cậu không biết điều với anh ta thì có phải là không nghĩa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050594/chuong-435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.