- Vĩ Hồng ca, ba mẹ em đều có, chỉ có em k có sao?
Vân Thế Huy pha trò cười
Vân Hán Dân trừng mắt nhìn nó, nhưng lại kìm chế không có quát lớn. Dù sao là mùng một tết, phải chú ý lời nói
Hơn nữa Vân Hán Dân quả thật thích Vân Thế Huy, cũng không đành lòng "tăng thêm ác ngữ" đối với nó
Lưu Vĩ Hồng cười ha hả, nói:
- Em cũng đừng nói, duy nhất quà cho em là để trong túi anh. Chị của em bảo anh đứng ra làm người tốt
Vân Vũ Thường lập tức trợn to mắt nhìn Lưu Vĩ Hồng
Lưu Vĩ Hồng từ trong túi lấy ra một hộp quà, là một đồng hồ nam Omega, lóe lóe phát sáng, có chút đại khí. Tặng cho Lưu Hoa Anh là đồng hồ nữ Omega, tặng cho Vân Thế Huy là kiểu đồng hồ nam cùng hiệu như vậy, vừa lúc thích hợp, xử lý sự việc công bằng, không nặng bên này nhẹ bên kia
Vân Thế Huy đeo đồng hồ trên cổ tay, thưởng thức một phen, rất thích, cười ha ha nói:
- Cảm ơn Vĩ Hồng ca
Lưu Vĩ Hồng cười nói:
- Đều là Vũ Thường bỏ tiền ra, anh chỉ nhặt cái có sẵn, muốn cảm ơn hãy cảm ơn chị của em đi
Vân Vũ Thường liền nghiêm túc nói:
- Ôi, không thể nói vậy, khiêm tốn quá là kiêu ngạo rồi. Dù sao tỷ đã nói với cậu rồi, lần này tiền mua quà, trích ra từ một nửa của cậu, đến lúc đó tỷ sẽ trừ ra
Lưu Vĩ Hồng cười cười, hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050558/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.