Chương trước
Chương sau
Lưu Vĩ Hồng trở lại huyện Lâm Khánh, Phó cục trưởng cục Giao thông địa khu Mễ Khắc Lương đã bị bắt. Không lâu sau, liền chính thức do phân viện kiểm sát địa khu Hạo Dương phê chuẩn bắt. Từ tình thế này có thể nhìn ra được, vấn đề của Mễ Khắc Lương không nhỏ. Do cơ quan chính pháp địa khu đang xử lý vụ án của ông ta. Ông tác oai tác quái hơn nửa đời ở Lâm Khánh, chuyện xấu phạm không ít, thật sự muốn vạch trần từng vụ ra, tuyệt đối không phải vụ án nhỏ

Tin tức Mễ Khắc Lương bị bắt, vẫn chưa dẫn đến nhiều chấn động ở huyện Lâm Khánh. Động đất quan trường Lâm Khánh, đã sớm phát sinh qua, Mễ Khắc Lương bị bắt lại, chỉ là dư âm của trận động đất này, cũng là một phân đoạn cuối cùng

Từ ngày ông ta bắt đầu điều đến cục Giao thông địa khu, dường như tất cả mọi người đều hiểu rõ, lão Mễ tiêu rồi, sẽ không có kết cục tốt. Trận tranh đấu này, từ lúc tổ điều tra Ủy ban Kỷ luật tỉnh vội vàng đến rồi rút lui, thì đã định sẵn kết quả

Uy vọng của Chu Kiến Quốc ở Lâm Khánh, tăng vọt chưa từng có

Ban đầu còn lo lắng động đến Mễ Khắc Lương sẽ khiến cho Mễ gia Thượng Bình "xao động", sau sự việc lại gió êm sóng lặng. Thăng nhiệm Mễ Hiền Hoa làm Phó chủ tịch huyện, thật sự là diệu kỳ, Mễ Hiền Hoa vỗ ngực với Chu Kiến Quốc, người họ Mễ ở Thượng Bình đều là "lương dân" tuân thủ pháp luật, nhất định sẽ ủng hộ quyết sách anh minh của Địa ủy và Huyện ủy, sẽ không gây rối

Mễ Hiền Hoa nói được thì làm được, quả thực ổn định gia tộc Mễ thị, không có phát sinh dị động gì

Các cán bộ của Lâm Khánh, xem như đã được mở mang kiến thức về thủ đoạn của Bí thư Chu và Lưu Vĩ Hồng. Hai người này, không uổng công Lục Đại Dũng coi trọng bọn họ như vậy, quả nhiên có chút tài năng, không phải bất tài

Liên quan, uy vọng của Lưu Vĩ Hồng cũng tăng lên nhiều, rốt cuộc không ai bởi vì tuổi trẻ mà xem thường hắn.

Từ xưa anh hùng xuất thiếu niên!

Những lời này quả nhiên có đạo lý.

Lưu Vĩ Hồng hiện tại đi họp ở huyện, "đãi ngộ" cũng khác Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Ban đầu lãnh đạo khu Giáp Sơn, đều được sắp xếp ở vị trí một góc không bắt mắt nhất, nay lại khác, sắp xếp ở vị trí bắt mắt nhất, ngồi sát lãnh đạo của trấn Thành Quan. Nghe nói là do Chánh văn phòng Huyện ủy Vương Hóa Văn cố ý căn dặn, cũng không ai có ý kiến!

Không dám có ý kiến

Cán bộ cấp Cục của Lâm Khánh, chẳng lẽ còn có thể lợi hại hơn Mễ Khắc Lương, Trần Văn Đông?

Cũng không thể bởi vì việc nhỏ như vậy, "tranh đấu" với Lưu Vĩ Hồng. Một khi chọc giận Bí thư Lưu, hậu quả rất nghiêm trọng.

Tuy nhiên Lưu Vĩ Hồng hiện tại, vô tâm "kiêu ngạo", Bí thư Lưu rất bận.

Nhà máy chế biến sản phẩm từ sữa trong kế hoạch, đã chính thức khởi công xây dựng, không cần bao lâu, nhà xưởng giản dị hóa có thể làm xong, kế tiếp chính là trang bị thiết bị. Việc này, Cảnh Lân cắt cử một tổ dự án, thường trú Lâm Khánh phức tạp xử lý. Giám đốc và vài nhân viên kỹ thuật của tổ dự án đều là người Hongkong, bọn họ trở thành nhóm khách Hongkong đầu tiên thường trú ở Lâm Khánh

Lưu Vĩ Hồng và Mã Cát Xương lại vội vàng chọn nông trường chăn nuôi, nhập bò sữa, chứng thực trại sản xuất sữa

- Bí thư, chuyện này khó làm

Trong văn phòng bí thư đơn sơ như cũ của Lưu Vĩ Hồng, Hùng Quang Vinh và Mã Cát Xương bước nhanh vào, bất chấp tất cả, cầm lấy ly trà trước mặt Lưu Vĩ Hồng, liền ực ực uống một hơi, lớn tiếng hét lên.

Hùng Quang Vinh hiện tại là Trưởng phòng Nông nghiệp huyện, mấy ngày nay đều ở khu Giáp Sơn. Trên danh nghĩa, ông là cùng đi với tổ chuyên gia của viện khoa học nông nghiệp tỉnh đến khảo sát. Lưu Vĩ Hồng tuy rằng xuất thân học nông, nhưng học động vật học, làm thế nào chọn nông trường chăn nuôi, nhập cỏ nuôi súc vật, bò sữa, thành lập căn cứ nuôi dưỡng bò sữa hoàn chỉnh, cũng không phải trong nghề. Chuyện như vậy, Lưu Vĩ Hồng chưa bao giờ đồng ý qua loa, lại càng không đồng ý không hiểu giả bộ hiểu. Quan hệ đến nhà máy chế biến sữa có phải có thể đúng thời hạn khởi công vận tác hay không, càng quan hệ đến kế sinh nhai của mấy trăm nông hộ, sao có thể mù quáng?

Vì vậy, Bí thư Lưu đặc biệt đến viện Khoa học Nông nghiệp, mời vài chuyên gia nuôi dưỡng bò sữa xuống đây, đặc biệt khảo sát khu Giáp Sơn. Làm Cục trưởng cục Nông nghiệp, Hùng Quang Vinh đương nhiên phải cùng đi toàn bộ hành trình. Huống chi ông ta vốn chính là người Giáp Sơn sinh trưởng ở địa phương, Chủ tịch trước của khu Giáp Sơn, đối với khu Giáp Sơn tràn đầy tình cảm, đối với Lưu Vĩ Hồng càng là tâm tư "tri ân báo đáp", tất nhiên phải đem hết toàn lực.

Mấy ngày nay, Hùng Quang Vinh coi như lại biến thành Chủ tịch khu Giáp Sơn, cùng Mã Cát Xương, đi cùng các chuyên gia của viện Khoa học Nông nghiệp tỉnh, đến khắp nơi trong khe suối của Giáp Sơn, tìm kiếm nông trường chăn nuôi thích hợp nhất

Thời tiết giữa mùa hạ đầu mùa thu vẫn là rất oi bức, đi cả buổi trong khe suối cũng đủ mệt

Lưu Vĩ Hồng vội vàng từ sau bàn làm việc đi ra, lấy thuốc lá đưa cho Hùng Quang Vinh và Mã Cát Xương, cười hỏi:

- Sao lại khó làm? Có phải Giáp Sơn chúng ta không thích hợp nuôi bò sữa hay không?

Mã Cát Xương cũng là miệng khô lưỡi khô, bị Hùng Quang Vinh đoạt trước một bước, lấy ly nước của Lưu Vĩ Hồng, đành phải tự mình đi pha một ly trà. Nay bộ máy đảng chính khu Giáp Sơn đoàn kết chưa từng có, bầu không khí làm việc đặc biệt tốt, chẳng những những lãnh đạo như Hùng Quang Vinh, Mã Cát Xương, cho dù là cán bộ bình thường, ở trước mặt Bí thư Lưu cũng không thấy xa lạ, nước trà và thuốc lá của Bí thư Lưu, gần như đều thành thứ "của chung", mọi người ai cũng không khách khí với hắn, tiến vào cửa, có gì thì lấy thứ đó, toàn bộ xem Bí thư Lưu trở thành "đại thổ hào" (người có tiền có thế ở địa phương)

May mà Bí thư Lưu là hộ giàu có, mỗi tháng đều có tiếp tế của bạn gái, bằng không phải bị bọn họ "ăn nghèo" rồi

- Vậy cũng không phải, Giáp Sơn chúng ta khá thích hợp làm nông trường chăn nuôi bò sữa, chuyên gia nói, kỳ thật toàn bộ huyện Lâm Khánh đều thích hợp nuôi bò sữa. Hiện tại phiền toái là mọi người đều tranh nhau nuôi bò, thị trấn Giáp Sơn,, xã Cửu Kiều, xã Trúc Lâm đều vừa khóc vừa hô muốn làm chuyện này, không dễ phân phối

Hùng Quang Vinh lau miệng một cái, tiếp nhận thuốc lá của Lưu Vĩ Hồng đưa qua, thở phì phò nói.

Mã Cát Xương cũng ực ực uống vào một ly trà, nói:

- Đúng vậy, bí thư. Hiện tại mọi người khá tích cực, biết chuyện ở khu cho làm, chắc chắn có thể kiếm tiền, ai không tranh nhau làm chứ? Chúng ta lần này, bông vải xem như thu hoạch lớn, rất nhiều nông dân đếm tiền đến vui mừng, ôi!

Nói xong, Mã Cát Xương liền liên tục gật đầu, bộ dáng vô cùng vui vẻ.

Nửa năm trước trồng bông gòn, căn bản cũng đã tới mùa thu hoạch rồi

Từ tháng trước, cũng đã có hai nhà máy dệt chạy tới đặt hàng, tranh nhau mua hết toàn bộ bông vải của Giáp Sơn. Ủy ban Kế hoạch Quốc gia cung cấp tin tức, rất là chuẩn xác, nhà máy dệt cả nước đều thiếu bông vải. Khu Giáp Sơn diện tích gieo trồng không nhỏ, sản lượng bông vải cũng không tệ lắm, cho dù đối với nhà máy dệt đại hình mà nói, một chút bông vải này chỉ là hạt cát trong sa mạc. Nhưng miếng thịt có ít cũng là thịt, dưới tình hình thiếu bông vải cực kỳ nghiêm trọng, một chút bông vải của khu Giáp Sơn, cũng thành hàng "nóng". Vừa đến kỳ thu hoạch, thường thường là quả bông già vừa hái xuống, liền bị người ta thu đi rồi. Tất cả đều là tiền mặt hàng hiện có, đại thể không trừ nợ.

Nông dân khu Giáp Sơn đợt thứ nhất thu về nhiều tiền mặt như vậy, niềm vui sướng thì không cần phải nhắc nữa, liên tục khen ngợi ở khu đã làm một việc tốt cho dân chúng. Gia đình trồng bông vải nhiều, xoa tay, chuẩn bị năm sau làm một vụ nữa. Gia đình trồng hơi ít hoặc không có trồng bông vải, thấy người ta "bó lớn" tiền giấy nhét vào trong túi, đều rất ghen tỵ, liên tục vỗ đùi, trách bản thân lúc đầu sao ngu xuẩn như thế, không biết nghe lời của cán bộ ở khu?

Đại quy mô gieo trồng bông vải, là công tác Mã Cát Xương cụ thể phụ trách, hiện giờ mùa thu hoạch rồi, mọi người đều kiếm được tiền, Chủ tịch Mã đi đến đâu, đều nghe thấy dân làng khen ngợi, trong lòng vô cùng vui mừng

Cảm giác thành tựu!

Đây là cảm giác thành tựu!

Mã Cát Xương làm cán bộ cơ sở hai mươi năm, cũng rất ít khi có được sự tán dương thật lòng của bao nhiêu nông dân như vậy, nhất thời hơi đắc ý, cảm thấy có cực khổ, có mệt hơn nữa cũng đáng

Sự kính nể đối với Bí thư Lưu là không cần thiết nói rồi.

Hiện tại nghe nói ở khu phải xây dựng nhà máy chế biến sữa, phát động mọi người nuôi bò, tất nhiên đều tranh nhau làm, lãnh đạo chủ chốt của xã, thị trấn đích thân ra mặt, vây quanh Hùng Quang Vinh và Mã Cát Xương, gọi Chủ tịch khu, khá thân thiết. Chính là hy vọng có thể làm nông trường chăn nuôi trên địa bàn của mình

Mọi người hiện tại xem như hiểu rõ, bí thư búp bê chính là có bản lĩnh, làm mỗi chuyện đều có bài bản. Nhà máy thức ăn gia súc vừa mới khởi công, sản phẩm liền cung không đủ cầu, cơ bản không tồn kho. Bên này còn đang sản xuất trên dây chuyền sản xuất, xe kéo hang đã xếp hàng ngoài cửa nhà máy. Đây đều là quy về "quảng cáo tuyên truyền" mà trước đó Lưu Vĩ Hồng đã làm. Nhà máy thức ăn gia súc còn chưa khởi công, quảng cáo đã đánh ra ngoài rồi

Sau khi thấy mấy nhà xưởng lần lượt vận chuyển, tiền mặt như nước chảy tiến vào hầu bao của tài chính khu, sang năm cuộc sống sẽ giàu có lên, xã, thị trấn phía dưới ai không ghen tỵ? Lần lượt hành động, chuẩn bị mân mê "tiền mặt bò sữa" của mình

- Ha hả, điều này tôi cũng không giúp được hai vị rồi. Tình hình của Giáp Sơn, hai vị quen thuộc hơn tôi, các vị quyết định đi. Tôi vẫn là câu nói đó, nơi giao thông tiện lợi, ưu tiên suy xét. Sữa tươi không lợi cho bảo quản. Vắt ra rồi, phải nhanh chóng đưa đến nhà máy để gia công, bằng không sẽ biến chất. Nông thôn xa xôi, tạm thời không thích hợp xây dựng nông trường chăn nuôi bò sữa

Lưu Vĩ Hồng cười ha hả nói.

Công tác cụ thể, nếu cán bộ phía dưới có thể đảm nhiệm, Lưu Vĩ Hồng sẽ không can thiệp. Phải giải phóng tư tưởng của cán bộ cơ sở, đầu tiên phải buông ra tay chân của họ. Lãnh đạo làm việc gì cũng ôm đồm cũng không cao minh, hoặc là sẽ hỏng chuyện, hoặc sẽ là Gia Cát Lượng thứ hai, mệt đến chết!

- Đúng vậy, chúng tôi cũng nghĩ vậy. Nhưng, bí thư, con đường này thật sự phải sửa rồi. Đường không thông, rất nhiều chuyện cũng khó làm

Mã Cát Xương cảm thán nói

Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười.

Trước kia nói đến làm đường, rất nhiều cán bộ chỉ là ngoài miệng đồng ý, trong lòng lại không cho là đúng. Hiện tại Mã Cát Xương lại chủ động đề xuất, có thể thấy được quan niệm của cán bộ, đúng là đang chuyển biến trên diện rộng. Kinh tế một khi bắt đầu phát triển, vấn đề giao thông sẽ trở nên cực kỳ trọng yếu. Bây giờ chỉ là sửa lại tuyến đường tỉnh thông đến thị trấn, xây dựng cải tạo các quốc lộ nông thôn thì vẫn chưa đệ trình lên trình tự thảo luận. Nhưng chuyện này, quả thật cũng không thể kéo dài được nữa. Không giải quyết vấn đề giao thông, toàn thể quần chúng khu Giáp Sơn cùng giàu có cũng chỉ là một câu nói suông. Đơn thuần thôn trang gần Ủy ban nhân dân khu giàu có lên là không đủ, cũng không phải kết quả Lưu Vĩ Hồng muốn

Đang nói chuyện, điện thoại vang lên.

Lưu Vĩ Hồng cầm điện thoại lên, trả lời vài câu, lập tức mỉm cười

Hùng Quang Vinh và Mã Cát Xương liếc nhau, đều là tâm tư bình thường, chẳng lẽ lại có chuyện tốt tới rồi?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.