Mặc dù đã qua phân tích rằng khả năng hợp tác của Cao Thăng vô cùng lớn, nhưng "đàm phán" được tiến hành thuận lợi như vậy cũng nằm ngoài dự kiến của Lưu Vĩ Hồng, nên hắn cảm thấy rất vui mừng, lúc đó ba người tươi cười nói sang những chuyện khác. Tuy chuyện chính đã nói xong nhưng Lưu Nhị Ca cũng không thể vội vàng rời đi. Cao Thăng nhìn qua như một người không rành thế sự, nhưng tính cách lại trầm ổn, Lưu Vĩ Hồng có ấn tượng rất tốt với y, muốn nói chuyện với y nhiều hơn. Nếu kết thêm nhiều bạn về phe mình thì có nhiều chuyện sẽ dễ dàng hơn.
Chỉ một lúc, Trình Sơn lại cười ha hả quay lại.
Mặc dù gã "tránh đi", nhưng thực chất luôn quan tâm đến tình hình bên này, thấy ba người cười ha ha nói chuyện, liền biết đã bàn xong chuyện chính nên quay lại cùng ngồi. Nhị Ca ở lại Bắc Kinh không lâu, đi lại một lần lại không dễ dàng gì, mấy anh em phải nói chuyện nhiều hơn.
Trình Sơn dường như cảm thấy Cao Thắng rất dễ bắt nạt, vừa ngồi xuống liền đùa y:
-Chà, Tiểu Cao, Tiểu Vũ người ta có ấn tượng rất tốt với cậu, bây giờ ngồi ở bên kia mà mắt cứ nhìn về bên này mãi. Chỉ cần cậu gật đầu thì tối nay không cần về nữa, Tam Ca sẽ sắp xếp cho cậu. Yên tâm, bảo đảm sắp xếp rất thỏa đáng, không hề bất cẩn.
Thế nào? Cậu ừ một tiếng đi!
Cao Thăng lại đỏ mặt, nói:
-Tam Ca, cậu đừng đùa tôi nữa…Tôi quả thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050436/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.