Lưu Vĩ Hồng không vội vã quay về Sở Nam. Chuyến đi Bắc Kinh lần này, là đi có nhiệm vụ. Nhiệm vụ này chính là nhất định phải làm cho "Kinh nghiệm Lâm Khánh " ở Ban Tổ chức Trung ương và Ban Tuyên giáo Trung ương đều đạt được thông qua.
Đánh vào mặt Hạ Cạnh Cường, chỉ là một phương diện, thậm chí còn không phải phương diện chính yếu. Đấu tranh chính trị, hết giận vĩnh viễn không phải là suy tính thứ nhất. Nếu như cần, Lưu Nhị Ca cũng không ngại cũng lão Hạ hợp tác một phen. Mấu chốt quan trọng nhất chính là, chuyện này một khi chứng thực xuống dưới, đối với Chu Kiến Quốc vô cùng quan trọng, có thể nói là một khoản tiền lớn nhất.
Chính Lưu Vĩ Hồng, bị hạn chế về tuổi tác, trong khoảng thời gian ngắn lên tới chức vị rất cao như vậy thì không "hiện thực" lắm. Nhưng Chu Kiến Quốc không tồn tại vấn đề này. Tuổi trong hồ sơ của Chu Kiến Quốc, năm nay bốn mươi chín tuổi, đúng là tuổi sung sức nhất, phù hợp với điều kiện đề bạt cán bộ trẻ của trung ương. Trong khoảng thời gian ngắn ông có cơ hội lên được chức vụ trọng yếu.
Tiếp xúc với Chu Kiến Quốc hơn một năm, Lưu Vĩ Hồng khá có thiện cảm với người này. Có lẽ Chu Kiến Quốc có mặt này mặt khác chưa được, nhưng có một điểm phải khẳng định đó là Chu Kiến Quốc phải đạt đến một trình độ nào đó. Trong lòng nhận thức chuẩn Lưu Vĩ Hồng hắn, từ đầu chí cuối đều rất quan tâm hắn. Giữa cấp trên và cấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050428/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.