Chương trước
Chương sau
Lưu Vĩ Hồng không vội vã quay về Sở Nam. Chuyến đi Bắc Kinh lần này, là đi có nhiệm vụ. Nhiệm vụ này chính là nhất định phải làm cho "Kinh nghiệm Lâm Khánh " ở Ban Tổ chức Trung ương và Ban Tuyên giáo Trung ương đều đạt được thông qua.

Đánh vào mặt Hạ Cạnh Cường, chỉ là một phương diện, thậm chí còn không phải phương diện chính yếu. Đấu tranh chính trị, hết giận vĩnh viễn không phải là suy tính thứ nhất. Nếu như cần, Lưu Nhị Ca cũng không ngại cũng lão Hạ hợp tác một phen. Mấu chốt quan trọng nhất chính là, chuyện này một khi chứng thực xuống dưới, đối với Chu Kiến Quốc vô cùng quan trọng, có thể nói là một khoản tiền lớn nhất.

Chính Lưu Vĩ Hồng, bị hạn chế về tuổi tác, trong khoảng thời gian ngắn lên tới chức vị rất cao như vậy thì không "hiện thực" lắm. Nhưng Chu Kiến Quốc không tồn tại vấn đề này. Tuổi trong hồ sơ của Chu Kiến Quốc, năm nay bốn mươi chín tuổi, đúng là tuổi sung sức nhất, phù hợp với điều kiện đề bạt cán bộ trẻ của trung ương. Trong khoảng thời gian ngắn ông có cơ hội lên được chức vụ trọng yếu.

Tiếp xúc với Chu Kiến Quốc hơn một năm, Lưu Vĩ Hồng khá có thiện cảm với người này. Có lẽ Chu Kiến Quốc có mặt này mặt khác chưa được, nhưng có một điểm phải khẳng định đó là Chu Kiến Quốc phải đạt đến một trình độ nào đó. Trong lòng nhận thức chuẩn Lưu Vĩ Hồng hắn, từ đầu chí cuối đều rất quan tâm hắn. Giữa cấp trên và cấp dưới mà có được quan hệ như vậy thật sự không dễ dàng, thật sự phải cần duyên phận rất lớn.

Nhanh chóng đưa Chu Kiến Quốc lên vị trí càng quan trọng, đối với chính Lưu Vĩ Hồng mà nói, cũng là rất có lợi.

Quả thật, Lý Dật Phong rất chiếu cố với hắn, bởi vì nguyên nhân giữa Lý Dật Phong và Chu Kiến Quốc, Lục Đại Dũng đối với hắn cũng không tồi. Nhưng đó đều là gián tiếp. Lý Dật Phong cũng thế, Lục Đại Dũng cũng thế, sở dĩ đối tốt với gắn, không phải bởi vì chính bản thân Lưu Vĩ Hồng, mà là bởi vì hắn họ Lưu! Không có lão Lưu gia này, thì có lẽ Lý Dật Phong và Lục Đại Dũng cũng chẳng thèm nhìn hắn một cái.

Chu Kiến Quốc thì khác, Chu Kiến Quốc là tốt thực sự với Lưu Vĩ Hồng!

Cho tới nay, Chu Kiến Quốc vẫn chưa biết thân phận thực sự của hắn, cái này càng thêm đáng quý. Có thể đoán được chính là, nếu quyền lực của Chu Kiến Quốc càng lớn, thì sự ủng hộ đối với Lưu Vĩ Hồng sẽ càng lớn hơn nữa.

Bởi vậy, nhiệm vụ này Lưu Vĩ Hồng rất coi trọng. Cho dù nhiệm vụ này là Lưu Vĩ Hồng sắp xếp cho chính mình bố, lại phải toàn lực ứng phó.

Ông cụ tự mình ra mặt mở lời với lão Biện, Ban Tổ chức Trung ương kia đã không có vấn đề.. Lão Biện mặc dù cuối năm trước đã từ nhậm chức vụ Trưởng ban Tổ chức Trung ương, lại được bổ sung vào Thường ủy cục Chính trị, phân quản công tác tổ chức như trước. Lời nói của ông ta ở Ban Tổ chức Trung ương, chính là nhất ngôn cửu đỉnh. Hiện tại trọng điểm cần khơi thông, chính là chỗ Ban Tuyên giáo Trung ương.

Vốn Lưu Vĩ Hồng dự định "du thuyết" một chút với Vân Hán Dân. Bất luận nói thế nào, Vân Hán Dân lúc này là Phó trưởng ban Tuyên giáo Trung ương, nếu ông ta đồng ý một tiếng thì việc này sẽ dễ giải quyết. Nhưng sự xuất hiện ngoài dự đoán của Hạ Cạnh Cường, khiến kế hoạch của Bí thư Lưu bị ngâm đó. Theo phân tích tình hình của Vân Hán Dân hôm đó, ấn tượng của Vân Hán Dân đối với hắn dường như là có chút chuyển biến tốt đẹp. Ít nhất hắn là nhân vật đương kim rồi, không phải là con ông cháu cha. Nếu không phải là Hạ Cạnh Cường chặn ngang, có lẽ hiệu quả còn có thể rất tốt.

Hạ Cạnh Cường mới đến, loại định vị cố hữu trong đầu đối với Vân Hán Dân trước kia lại hiện ra. Luôn cảm thấy Hạ Cạnh Cường thấy thế nào, tốt thế nào, Lưu Nhị Ca kém quá xa. Cái gọi là vào trước là chính chính là ý tứ này. Lưu Vĩ Hồng muốn xóa đi cái ấn tượng xấu trong đầu các bậc trưởng bối về mình. Có thể khiến Vân Hán Dân thay đổi quan điểm một chút, là có thể coi như bước tiến bộ rồi.

Nếu như được đằng chân lân đằng đầu, còn muốn lừa dối Vân Hán Dân nói vài lời về "Kinh nghiệm Lâm Khánh" trước Ban Tuyên giáo Trung ương thì một chút ấn tượng tốt vừa giành được ban nãy trong chốc lát lại bị hủy hoại rồi.

Xác lập quan hệ chính thức với Vân Vũ Thường, đối với quan cảm của Vân Hán Dân, Lưu Vĩ Hồng lại trở nên quan tâm rồi. Hắn không muốn về sau kết hôn với Vân Vũ Thường, thì hai nhà vẫn khó chịu với nhau như vậy.

Tuyên truyền chủ ý hệ thống, còn phải thiết lập cái khác.

- Nhị ca đến đây, làm một cái.

Trông thấy bộ dáng "không tuân thủ" của Nhị Ca, Trình Sơn liền giơ lên cái chén hô. Cũng thật sự là kỳ lạ, lúc này lại náo nhiệt như vậy, Nhị ca không ngờ cũng có thể suy nghĩ xuất thần, không biết đang suy nghĩ chuyện quan trọng gì.

Lưu Vĩ Hồng cười ha hả giơ cốc lên... Cùng Trình Sơn một hơi uống cạn cốc bia.

Bốn phía quả thật rất náo nhiệt.

Đây là một tiệc rượu ngoài trời, giống với phong cách phương tây. Các công tử ở thủ đô hiện tại có mốt tổ chức tiệc như vậy. Kiểu này chính là do Trình Sơn khởi xướng. Gã hiện giờ tuy rằng còn đang đi làm ở đài Phát thanh và Truyền hình, nhưng cũng có quan hệ với đại lý cơ cấu điện ảnh truyền hình. Đương nhiên, theo tình hình điện ảnh trong nước lúc này, cái gọi là đại lý cơ cấu, cũng không phải là một công ty hoặc cơ cấu chính thức, mà là một đoàn thể nhỏ rời rạc, Trình Sơn là người đứng đầu, bên cạnh có gần chục người. Đừng nhìn vào số người ít, mà năng lực của họ không hề nhỏ. Đã có thế gia công tử ở đài truyền hình như Trình Sơn, còn có đạo diễn của công ty điện ảnh và truyền hình, còn có một số người có tài ăn nói, nhiều người hợp lại như vậy có thể quyết định được "vận mệnh" của nhiều minh tinh lớn.

Công ty Điện ảnh và truyền hình có rất nhiều việc, thông qua con đường chính quy không giải quyết được, mà đều thích đi qua con đường của đám Trình Sơn...Thường ngồi trên bàn rượu hoặc nhóm làm…một buổi tối trôi qua tinh lực của lãnh đạo được phát tiết, tinh thần thoải mái, thì chỉ giơ một khoản lớn ra, thì việc gì cũng giải quyết được.

Cái nguyên tắc ngầm hình vòng của điện ảnh và truyền hình mà hậu thế nói, đã có hình thức ban đầu rồi.

Đám công tử con ông cháu cha như Trình Sơn, có thể nói là người bắt đầu chế định quy tắc ngầm của điện ảnh và truyền hình, cũng chính là khai sơn thủy tổ.

Phái như vậy, đôi khi tính châm chích rất mạnh, chính là triệu tập riêng cho một số lãnh đạo nào đó, có những lúc lại rất tùy ý, Trình Sơn hoặc những công tử khác hứng lên làm một hoạt động gì đó, nhân viên tham gia cũng không phải có nhiều yêu cầu, chỉ cần anh đủ mặt mũi, thì đều có thể tham gia.

Còn về như thế nào mới có đủ mặt mũi thì ai có cách nói của người đó. Nguồn tại http://Truyện FULL

Thí dụ như là những con ông cháu cha có danh và đàn em của họ, đều là những người có đủ mặt mũi. Đây không phải là mời họp Đảng nên không cần nhiều quy tắc như vậy. Mọi người tụ tập lại một chỗ, không phải là vui vẻ rồi sao? Đây cũng là một đường tắt vòng tròn giao tiếp, bạn bè càng đông càng dễ làm việc.

Lưu Nhị Ca hôm nay là nhận lời mời đến. Đám bạn Trình Sơn và Hồ Ngạn Bác mời hắn. Nhị Ca nếu trở về thủ đô, chắc chắn cũng phải tụ tập. Với "biển chữ vàng" của Lưu Nhị Ca thì nhóm nào ở thủ đô cũng không dám để hắn ở ngoài cửa được. Thậm chí nhóm hôm nay, đám Trình Sơn đặc biệt làm cho Lưu Nhị Ca.

Lưu Nhị Ca hiện tại thạt oách.

Mặc dù ở cơ sở, làm một bí thư khu cỏn con, đại náo thành phố Giang Khẩu, điều động quân đội đến đập một khách sạn xa hoa nhất Giang Khẩu, hạ phó cục trưởng công an Giang Khẩu phải vào trong đại lao, nghe nói là không bị tử hình thì cũng chung thân. Vừa nghe được tin này đám Trình Sơn, Hồ Ngạn Bắc cũng toát mồ hôi, đập một khách sạn thì chẳng là gì, mà quan trọng là điều động quân đội có vũ trang, cũng coi Nhị Ca có gan rồi. Nếu là người khác, nhiều nhất chỉ có thể kêu dăm ba người đến đánh nhau mà thôi.

Ai ngờ chuyện gì cũng không có.

Bí thư Khu ủy Nhị Ca, cứ làm theo mẫu, cũng không thấy ai đi ra nói một câu không được.

Nhị Ca chính là không giống với người khác

Lúc này mới gọi là hoành tráng!

- Ngạn Bác, cái tay Cao Thăng mà cậu nói khi nào qua đây?

Lưu Vĩ Hồng uống một ly bia, sau đó đưa cho Hồ Ngạn Bác đang ngồi bên cạnh một điếu thuốc, hỏi.

Phải khơi thông quan hệ hệ thống tuyên truyền, Lưu Vĩ Hồng hôm qua liền gọi bạn bè đi làm mấy chén rượu. Để mọi người ra chủ ý. Chuyện này, Lưu Vĩ Hồng không dự định mời ông cụ đại giá. Ông cụ cũng không thể dễ dàng ra mặt vì hắn. Mà Mã Quốc Bình dường như cũng có chút khó xử. Y và người của hệ thống tuyên truyền, không tiếp xúc với nhau nhiều lắm.

Lưu Vĩ Hồng liền dự định chính mình thử xem.

Có những lúc qua con đường chính không giải quyết được gì nhưng nếu thông qua "vòng tròn" thì có thể thu được kết quả lỳ diệu. Đã có nguồn "tài nguyên" này, thì phải lợi dụng.

Hồ Ngạn Bác vừa nghe, liền cho hắn đề cử Cao Thăng.

Cao Thăng là phóng viên của "nhân dân nhật báo", thực tập. Thân phận này không "đè" được các con ông cháu cha. Hơn nữa trên "Nhân dân nhật báo" tuyên dương "Kinh nghiệm Lâm Khánh", đừng nói là một phóng viên thực tập, mà ngay cả cán bộ phụ trách trung tầng của tòa soạn cũng không thể tự quyết định được. Nhưng Cao Thăng còn có một thân phận, đó chính là con trai của Phó giám đốc thông tấn xã kiêm tổng biên Cao Văn Vĩ.

Theo Hồ Ngạn Bác nói, Cao Thăng là bạn học thời cấp hai của y, sau khi tốt nghiệp, vẫn thường qua lại, quan hệ rất tốt. Con người Cao Thăng khá là nghĩa khí. Nói không chừng từ y có thể làm ra kết quả.

Lưu Vĩ Hồng vừa nghe liền mỉm cười.

Hồ Ngạn Bác đề cử ứng cử viên này, thật đúng là khá thích hợp. Cái gọi là "Kinh nghiệm Lâm Khánh", nhìn qua thì chỉ là từ cấp huyện báo lên thôi, nhưng trên thực tế nó lại có tương quan chặt chẽ đến đại cục chính trị lúc này, thậm chí có thể nói là đề cập đến sự đấu tranh của hai con đường cũng là không quá lời. Thái tử vẫn nhấn mạnh phải tăng cường công tác xây dựng đội ngũ cán bộ, bên trong có thâm ý. Bởi vậy cho dù Cao Thăng là con trai của Cao Văn Vĩ thì cũng rất khó ảnh hưởng đến quyết đoán của Cao Văn Vĩ lúc này. Chưa chắc mỗi người đều tái sinh giống Lưu Vĩ Hồng hắn, có thể ảnh hưởng đến quyết định của các bậc trưởng bối trong gia tộc. Cao Văn Vĩ quyết định đưa tin "Kinh nghiệm Lâm Khánh" cũng là vì ông cảm thấy cần phải làm như vậy.

Nhưng Lưu Vĩ Hồng gần như có thể khẳng định, Cao Văn Vĩ sẽ bằng lòng đưa tin.

Bởi vì Cao Văn Vĩ vốn chính là người của thái tử. Kiếp trước Lưu Vĩ Hồng và trưởng bối Lưu Thành Ái của Lưu Thành gia nói chuyện phiếm, đã nói tới Cao Văn Vĩ, được sự tín nhiệm của thủ trưởng số 1. Mà thủ trưởng số 1 khi đó, chính là Thái tử hiện tại

Nghe nói Cao Văn Vĩ vốn không phải "Thái tử dòng chính", sau khi điều nhiệm lên trung ương, Cao Văn Vĩ đã có một lựa chọn chính xác, theo sát Thái tử, thu được nhiều tin tức.

Cái mà Lưu Vĩ Hồng thiếu chính là một cầu nối để liên hệ với Cao Văn Vĩ.

Cao Thăng vừa vặn có thể phát huy tác dụng của cầu nối này.

Chỉ cần đêm nay Cao Thăng đến đúng hẹn, dựa vào giao tình giữa Hồ Ngạn Bác và hắn, cộng thêm bản lĩnh "Đại lừa dối" của Lưu Nhị Ca, chuyện này có đến chín phần mười là thành công.

Đoán chừng Hạ Cạnh Cường cũng đang ở trăm phương nghìn kế ngăn trở "Kinh nghiệm Lâm Khánh" được đăng lên báo trong toàn quốc. Chờ y nhìn thấy đăng trên "Nhân dân nhật báo", không biết sẽ có cảm tưởng gì.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.