Chu Ngọc Hà đẩy bản thảo trước mặt ra, duỗi người một cái, nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ, thấy đã mười một giờ bốn mươi mấy phút, liền đứng dậy, thu dọn bản thảo trên bàn một chút, soi gương một cái, sửa sang lại quần áo, đi ra ngoài cửa.
Nên ăn cơm rồi.
Ban đầu nói rõ là hai tháng giao bản thảo, hai ngày trước bỗng nhiên giáo sư nói phải liều thôi, nhà xuất bản thúc giục khá gấp gáp, phải tranh thủ trước mười ngày hoàn thành bản thảo. Tất cả nghiên cứu sinh phụ trách viết bản thảo, đều không thể không tăng nhanh tiến độ, đi sớm về khuya. Chu Ngọc Hà tự nhiên cũng không ngoại lệ. Mấy nghiên cứu sinh khác đã kêu khổ thấu trời, chỉ có mỗi Chu Ngọc Hà lại không mấy để ý.
Cô có thể ngồi được. Cùng lắm thì buổi tối tăng ca thêm một hai tiếng
Tháng tám dương lịch, thời tiết Đại Ninh vẫn còn rất nóng, Chu Ngọc Hà mặc một chiếc áo phông ngắn tay, một chiếc quần ống xuông màu đen, đôi giày da màu đen, mái tóc chấm vai hơi hơi cuộn sóng, tô điểm cho khuôn mặt thanh tú của cô càng tăng thêm vài phần tao nhã của nữ giới.
Chu Ngọc Hà không vội vàng không hấp tấp đi ra cửa chính ký túc xá.
Cách đó không xa có đỗ một chiếc xe Audi màu đen, bóng mượt, phong thái uy nghiêm. Một chàng thanh niên cao tôi đẹp trai, đang dựa vào cửa xe hút thuốc, trên mặt ánh rạng rỡ ánh mặt trời pha lẫn thần sắc uể oải, tăng thêm mấy phần sức hấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050394/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.