Trước cửa khách sạn Lâm Khánh, có hai đàn ông áo mũ chỉnh tề đang đứng, vươn dài cái cổ không ngừng nhìn xung quanh ngoài đường
Đã tới giờ cơm rồi, thỉnh thoảng có khách vào khách sạn
Nhờ phúc cải cách mở cửa, trình độ cuộc sống của huyện Lâm Khánh cũng là nước lên thì thuyền lên, kinh doanh của khách sạn Lâm Khánh tất nhiên cũng là càng ngày càng náo nhiệt, mỗi khi tới giờ cơm, căn bản đều không còn chỗ ngồi
- Là Trưởng phòng Mễ, xin chào…
- Ha ha, Chủ nhiệm Long? Ở đây chờ ai thế?
Hai vị này cũng là rất nổi danh ở huyện Lâm Khánh, coi như là nhân vật sóng gió, chính là Trưởng phòng nông nghiệp Mễ Khắc Lâm và Chủ nhiệm Ủy ban xây dựng Long Hoa. Hai cười cười ha hả mà chào hỏi người quen lui tới, rõ ràng là có chút không yên lòng
Trên thực tế, tâm sự của Mễ Khắc Lâm và Long Hoa đều rất nặng
- Lão Long, ông nói Lưu Vĩ Hồng có đến không?
Thừa dịp không có ai ngoài cửa, Mễ Khắc Lâm hỏi, hai hàng lông mày nhíu lại, dường như hơi lo lắng
- Hẳn là sẽ đến chăng… Trong điện thoại nói chuyện cũng khá khách khí
Long Hoa đáp, nhưng giọng điệu cũng không phải chắc chắn
- Không ngờ sự tình sẽ biến thành như vậy, thật mụ nội nó xui xẻo…
Mễ Khắc Lâm mặt âm trầm, hung hăng mắng một câu, chỉ cảm thấy lồng ngực có một cơn lửa giận vô danh, nhưng làm thế nào cũng không tìm ra cách giải phóng, nghẹn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050369/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.