- Đồng chí Lưu Vĩ Hồng, cậu nói như vậy, đã cân nhắc tới hậu quả chưa?
Chủ nhiệm Giang ngồi ở giữa cuối cùng cũng mở miệng nói chuyện, lạnh như băng, vẻ mặt lạnh lùng
Y khi vừa mới nghe nói huyện Lâm Khánh xảy ra chuyện như vậy, một Bí thư Khu ủy và Trưởng đồn công an đánh một Phó bí thư Ủy ban Kỷ luật huyện, còn giam giữ cán bộ Ủy ban Kỷ luật, là hoàn toàn không tin.
Đây sao có khả năng chứ!
Hiện tại y đã tin.
Bí thư Khu ủy này, quả thật không phải da trâu bình thường!
Đối với tổ điều tra Ủy ban Kỷ luật tỉnh còn như thế, tát Phó Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật huyện một bạt tay, con nít ranh quá đi phải không?
Lưu Vĩ Hồng liền mỉm cười, mắt nhìn Chủ nhiệm Giang, thản nhiên nói:
- Tôi cần suy xét hậu quả gì nào? Có phải hay không đồng chí Ủy ban Kỷ luật tỉnh, có thể trong tình hình không hề có chứng cớ, đem tôi cách chức điều tra hay không? Hoặc là cứ hướng cán bộ cá biệt của Ủy ban Kỷ luật huyện Lâm Khánh học tập theo, làm cái tra tấn bức cung?
Mấy cán bộ Tổ điều tra Ủy ban Kỷ luật tỉnh, trên mặt mọi người đều biến sắc.
- Chủ nhiệm Giang, tôi nghe nói qua tiếng tăm của ông. Nghe nói ông ở Ủy ban Kỷ luật tỉnh, nổi tiếng là nghiêm khắc, điều tra qua rất nhiều vụ án, bắt qua rất nhiều cán bộ tham ô mục nát. Nếu quả thật là như vậy, tôi rất bội phục. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050366/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.