- Vĩ Hồng à, đến chỗ tôi một lát đi. Tôi có một số việc cần bàn với cậu.
Chu Kiến Quốc gọi điện thoại đến, giọng điệu cũng khá bình tĩnh nhưng vẫn không nén được sự âu lo.
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói:
- Bí thư Chu, tôi sẽ lập tức đến ngay.
Nghe nói là Bí thư huyện ủy Chu cần gặp mặt, Mao Lăng và Liễu Tề đồng loạt đứng dậy, chuẩn bị nói lời tạm biệt thì Lưu Vĩ Hồng giơ tay xem đồng hồ, rồi nói:
- Không vội đâu, cứ ở lại nói chuyện thêm vài câu đã.
Mao Lăng, Liễu Tề hai người liếc nhìn nhau rồi lại ngồi xuống, trong lòng thầm nghĩ sao Lưu Vĩ Hồng lại như thế. Bí thư Huyện ủy cần gặp mà lại bảo là không vội. Chỉ sợ là toàn bộ huyện Lâm Khánh này cũng khó mà tìm được người nào như Bí thư khu ủy Lưu Vĩ Hồng.
- Mao Lăng, điều lệ và chế độ thì anh có thể bắt đầu, nhưng nhất định phải nhớ kỹ rằng công nhân chính là những người quản lý nhà xưởng. Đại hội cán bộ công nhân viên cần phải được coi trọng. Chúng ta hiện nay đều là vuốt tảng đá qua sông. Trước đó, chưa từng có ai đã làm qua nhà xưởng cả. Cho nên nhất định phải tiếp thu ý kiến của quần chúng. Nói không chừng, bên trong những người công nhân của chúng ta có thể có được những nhân tài có khả năng quản lý và kinh doanh thiên phú. Là người quản lý, anh chẳng những phải để ý quan sát hết toàn bộ nhà xưởng mà quan trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050363/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.