Lưu Vĩ Hồng cười, cũng không vội vã trả lời câu hỏi của Lý Hâm, lại hỏi ngược lại:
- Anh Lý, anh đối với Phương Đông Hoa có điểm gì ấn tượng?
Lấy tuổi tác và cấp bậc của Lý Hâm thì cơ bản không có khả năng tiếp xúc với Phương Đông Hoa, Phó bí thư tỉnh ủy kiêm Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh. Nhưng là con trai của Trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy, y đương nhiên là có cách gặp mặt các lãnh đạo khác của Tỉnh ủy. Lý Hâm lại là một người khéo léo, ngày thường cũng khá quan tâm đến chính trị. Cho nên Lưu Vĩ Hồng mới đặt câu hỏi này.
Lý Hâm ngẫm nghĩ một chút rồi nói:
- Tôi và Chủ nhiệm Phương cũng chưa hề tiếp xúc qua, chỉ có một vài ấn tượng đại khái. Tin vỉa hè thôi nên không được chính xác lắm.
Quan hệ giữa Lý Hâm và Lưu Vĩ Hồng không thể nói là sâu nhưng cũng không thể nói là cạn. Nhưng đề cập đến Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, Lý Hâm nhất định phải tìm tữ ngữ để nói cho cẩn thận. Bởi vậy có thể thấy người này điềm đạm chin chắn đến thế nào.
- Không sao, là anh em mình tùy tiện tâm sự thôi, không lan truyền ra ngoài.
Lưu Vĩ Hồng cười nói rồi nâng tách trà lên uống.
Lý Hâm trầm ngâm nói:
- Chủ nhiệm Phương là từ Bí thư địa ủy Mông Thành điều đến làm Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh. Nghe nói là tính tình ông ta khá trầm ổn, tuổi không phải là cao nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050361/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.