Chu Kiến Quốc tự nhận cũng hiểu tính cách Lưu Vĩ Hồng, cũng biết Lưu Vĩ Hồng tuyệt đối không đi theo con đường vừa phải chịu thiệt vừa không có cơ hội vùng lên. Nhưng ông ta có nằm mơ cũng không ngờ, Lưu Vĩ Hồng lại có thể bắt hết sáu, bảy cán bộ trong Ủy ban Kỷ luật Huyện, trong đó còn bao gồm hai gã Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật huyện.
Điều này…quả thực là to gan!
Ch Kiến Quốc trợn mắt há mồm, mới hồi phục lại tinh thần.
Đầu dây bên kia Lưu Vĩ Hồng đã cúp máy.
Chu Kiến Quốc nắm chặt tay, ông ta không tự chủ vò trán và thái dương mình để bình tĩnh trở lại.
Còn có thể đùa như vậy sao?
Chu Kiến Quốc vò vò đầu, lại rút một điếu thuốc, mới có thể thông thoáng suy nghĩ. Bất luận ông ta có bằng lòng hay không thì Lưu Vĩ Hồng cũng đã bắt những người đó, không những người đã bị nhốt lại, mà còn bị thẩm tra. Nghe nói, tên "lưu manh" Hạ Hàn trong đồn công an không hề khách khí với mấy cán bộ trong Ủy ban Kỷ luật Huyện. Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật huyện vì quá thất kinh, nên cứ đụng cả đầu vào cửa, đụng rụng mất hai cái răng, còn sưng cả nửa mặt.
Thật không cẩn thận!
Chu Kiến Quốc cũng không biết đó chẳng qua là cái cớ, chắc chắn đã bị một cái tát, không phải là Lưu Vĩ Hồng thì cũng là Hạ Hàn.
Hai tên trời đánh không sợ này!
Nhưng bây giờ cũng không phải lúc để tức giận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050303/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.