- Các người còn cười được sao? Thiếu úy Lỗ, mời anh hạ lệnh, bắt gã giao lại súng.
Tiếng cười này thật lớn đã đả kích Hoàng Hưng Quốc, khiến gã tức giận hướng đến người thiếu úy dẫn đầu kêu to lên.
Viên thiếu úy gật đầu, tiến lên một bước, sa sầm nét mặt, lớn tiếng nói:
- Mời các người buông súng. Đây là doanh trại đóng quân của quân đội. Bằng không thì chúng tôi sẽ dùng biện pháp cưỡng chế.
- Thiếu úy, tôi đương nhiên là sẽ hạ súng rồi. Điều này thì anh có thể yên tâm. Tôi hoàn toàn tôn trọng quân đội của ba tôi mà. Ba tôi là Hạ Thiên Hữu, là Sư đoàn trưởng tiền nhiệm của chi bộ này.
Hạ Hàn cười to lên, rồi bỏ súng xuống.
- Cái gì?
Cả viên thiếu úy và Hoàng Hưng Quốc đều kinh hãi.
- Cậu là con trai của Sư đoàn trưởng Hạ?
Viên thiếu úy lập tức hỏi lại.
- Đúng, mời anh thông báo cho Chủ nhiệm Ngưu một tiếng, bảo anh ấy đến đây. Anh ta là người quen của tôi mà.
Hạ Hàn cười nói.
Chủ nhiệm Ngưu chính là Phó quân đoàn trưởng của bộ đội hậu cần.
Viên thiếu úy tin rằng nếu là người giả mạo con trai của Sư đoàn trưởng Hạ thì làm sao mà dám đối chất với Chủ nhiệm Ngưu chứ? Đây đúng là thật rồi!
- Buông súng xuống!
Viên thiếu úy lập tức truyền đạt mệnh lệnh với binh lính của mình. Lấy súng chỉ vào con trai của Sư đoàn trưởng Hạ khẳng định là không thích hợp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050296/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.