Không hài lòng, Lưu Vĩ Hồng cũng không ngồi thêm ở nhà Chu Kiền Quốc, rất nhanh liền cáo từ ra đi... Từ từ đi về hướng nhà khách Lâm Khánh.
Thời tiết đã bắt đầu nóng bức, thời gian cũng không quá muộn, trên đường phố rất náo nhiệt, người đến người đi. Rất nhiều quần chúng dẫn theo con cái chen chúc trên đường, cười nói vui vẻ
Theo bước chân cải cách mở cửa dần dần mở rộng, các nơi trong cả nước đều đang có sự thay đổi đáng mừng
Lang thang trong dòng người chen chúc, Lưu Vĩ Hồng cảm thấy một bầu không khí quen thuộc đập vào mặt
Nhớ rõ đời trước khi còn ở viện Khoa học Nông nghiệp tỉnh, Lưu Vĩ Hồng một thân một mình, cũng thường xuyên lên phố, tản bộ không mục đích, thường thức cảnh đêm… Loại không khí này, hắn rất thích. Vô tình, tâm tình tốt hơn nhiều
Lưu Nhị Ca nhẹ nhàng huýt sáo, đi vào nhà khách Lâm Khánh.
Đi vào trong phòng, Lưu Vĩ Hồng trước vọt đi tắm, nằm xuống giường, nâng cổ tay nhìn nhìn đồng hồ, cầm lấy điện thoại ở đầu giường, gọi qua ký túc xá của Chu Ngọc Hà. Lưu Nhị Ca có thói quen buổi tối đọc sách, tuy nhiên hiện tại, cũng không có tâm trạng đọc sách. Vừa nãy cô Vu có nhắc tới chuyện cả đời của Chu Ngọc Hà, Lưu Vĩ Hồng liền muốn gọi điện thoại cho cô ta. Hơn nữa Hoàng Đào Hoa cũng đã đi Đại Ninh một thời gian rồi, không biết sống như thế nào, vết thương tâm lý có chuyển biến tốt đẹp hay chưa, cũng là điều Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050257/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.