Mễ Khắc Lâm đầu bụi bặm mặt sình lầy trở về thị trấn.
Ngày kế, Lưu Vĩ Hồng ở văn phòng nhận được điện thoại của Mễ Khắc Lương.
Dù là cách tai nghe, cũng nghe ra được, Mễ Khắc Lương đang rất phẫn nộ, gần như là nghiến răng nghiến lợi để nói chuyện
- Lưu Vĩ Hồng, cậu có ý gì?
Lưu Vĩ Hồng khóe miệng vểnh lên, thản nhiên nói:
- Phó bí thư Mễ, sao thế?
- Cậu ở đó cùng tôi so thế? Tôi muốn hỏi cậu đó! Tôi hỏi cậu, khu Giáp Sơn có còn dưới sự lãnh đạo của huyện ủy Lâm Khánh không? Các cậu là vương quốc độc lập sao? Vì sao văn kiện Huyện ủy các cậu không chấp hành?
Mễ Khắc Lương nổi giận đùng đùng chất vấn nói.
Lưu Vĩ Hồng lãnh đạm nói:
- Phó bí thư Mễ, lý do, chúng tôi đã nói rõ tới hai lần. Xin Phó bí thư Mễ và lãnh đạo ở huyện, cẩn thận suy xét một chút về tình huống thực tế, không nên mù quáng.
Lưu Vĩ Hồng nói lời này, cũng nói được rất không khách sáo. Ai kêu to hét lớn đối với Lưu Nhị Ca, thì đừng mơ Lưu Nhị Ca đối với y có vẻ mặt tốt. Lưu Nhị Ca không phải cái loại tính cách này!
- Cậu có ý gì? Hả? Cậu so với Huyện ủy còn lớn hơn?
Mễ Khắc Lương quả thực tức muốn té xỉu. Đây là lần đầu tiên, có cấp dưới ở trước mặt y nói như thế. Hơn nữa Lưu Vĩ Hồng này, đã trêu chọc y hết hai lần, lại khiến lửa giận trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050249/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.