Ai ngờ Bí thư Lưu vừa mới được khen ngợi thì đã vội biến sắc mặt nói:
- Tuy rằng như thế nhưng cũng không thể vì việc nhỏ mà bỏ việc lớn được. Nghiệp vụ ngân hàng lại càng không thể dừng lại. Cho nên khoản tiền cho vay chỉ dành cho đơn vị đáng tin cậy và cho những hạng mục có tính khả thi.
Khương Đại Sơn cười nói:
- Bí thư Lưu thật sự là không thể lay chuyển được. Nói thật ra thì khu Giáp Sơn đối với ngân hàng mà nói thì chẳng phải là đơn vị đáng tin cậy gì. Lúc trước, khi Bí thư Hoàng đến đây, mọi người đều trốn tránh ông ấy. Còn nữa, cái cô Chủ nhiệm Trương của các người kia nữa, chúng tôi cũng phải trốn luôn.
Trương Diệu Nga liền cười:
- Đúng vậy, người nghèo thì chí ngắn thôi, ai lại không muốn trốn tránh bọn họ? Tuy nhiên, Trưởng chi nhánh ngân hàng Khương à, anh đừng có trách tôi lắm mồm. Từ khi Bí thư Lưu đến khu Giáp Sơn thì diện mạo của khu đã có sự thay đổi lớn. Hiện tai, từ cán bộ đến quần chúng đều hăng hái, một lòng một dạ phát triển kinh tế, rất nhanh có thể đẩy lùi cái nghèo của khu đi. Trưởng chi nhánh ngân hàng Khương, anh phải ủng hộ chúng tôi thật nhiều chứ.
Khương Đại Sơn khẽ mỉm cười nói:
- Bí thư Lưu, vậy cậu tính toán làm đường như thế nào?
Trương Diệu Nga lập tức thay đổi nét mặt, nhìn về phía Lưu Vĩ Hồng. Cô tuy tuổi không lớn nhưng cũng được xem là có kinh nghiệm sóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050239/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.