Lưu Vĩ Hồng đi vào phòng làm việc, gọi điện thoại cho Chu Ngọc Hà.
Chu Ngọc Hà ở đại học Ninh Thanh làm nghiên cứu sính khoa tâm lý học. Thời điểm đó không có di động, Chu Ngọc Hà lại chẳng phải là người làm ăn nên cũng không có máy nhắn tin. Lưu Vĩ Hồng chỉ có thể gọi đến khu ký túc xá của cô.
Điều này có tính may rủi rất lớn. Ai biết lúc này Chu Ngọc Hà có ở ký túc xá hay không?
- Xin chào!
Sau khi chuông reo vài tiếng, từ đầu dây bên kia vang lên tiếng nói của Chu Ngọc Hà. Giọng nói của cô thản nhiên, không chút thần thái cảm xúc nào cả, giống như ở bên kia, bác sĩ Chu đang nói chuyện với cõi hư vô vậy.
Lưu Vĩ Hồng liền cười lắc đầu.
Cá tính của Chu Ngọc Hà vĩnh viễn vẫn như vậy.
- Bác sĩ Chu.
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười lên tiếng chào Chu Ngọc Hà.
- Vâng!
Chu Ngọc Hà vẫn cứ như vậy, không hề tỏ ra sợ hãi. Hơn nữa, câu trả lời giống như là phát ra từ trong mũi của cô ấy.
Kỳ thật, trong khoảng thời gian làm nghiên cứu sinh tại đại học Ninh Thanh, Lưu Vĩ Hồng có thể nói là người nói chuyện nhiều nhất với Chu Ngọc Hà qua điện thoại. Bí thư Lưu thỉnh thoảng lại gọi điện thoại thảo luận một chút với bác sĩ Chu về những vấn đề có liên quan đến tâm lý học. Kiếp trước, Phó nghiên cứu viên Lưu cũng đã có nghiên cứu lướt qua, và có ít nhiều những đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050219/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.