- Cậu nói cái gì? Cái chốn này cậu làm chủ từ khi nào vậy?
Hứa Quý Sinh giận tím mặt, đứng lên quát to về phía Hạ Hàn.
Hiện giờ thì lãnh đạo thành phố đều đã đi hết, mọi người thì cũng đã giải tán chỉ còn lại Tô Khánh Bình ở lại. Hứa Quý Sinh đang muốn gây sự với Hạ Hàn. Cái tên nhãi này lại còn dám như thế?
Hạ Hàn lại giận dữ, muốn đi lên cho y một cái tát.
Chả cần quan tâm ông có phải Phó cục trưởng hay không!
Trong con mắt lạnh lùng của Hạ Hàn, Hứa Quý Sinh cũng chỉ là một kẻ bị tình nghi phạm tội. Ông chủ lớn phía sau bức màn của khách sạn Hồng Nghiệp không phải chính là y sao? Đường đường là Cục phó cục công an thành phố mà lại còn chất chứa gái mại dâm. Tội càng thêm nặng.
- Người đâu, bắt tên này cho tôi!
Hứa Quý Sinh điên cuồng rú lên về phía một đám cảnh sát.
Trong giờ phút này, Hứa Quý Sinh đã quay trở về tư cách Cục phó công an. Ngày thường quan hệ của y với Tô Khánh Bình khá tốt đẹp. Cần tiến cống thì cũng đã tiến cống rồi. Hiện tại Tô Khánh Bình chính là cái lọng che của y.
Nhóm cảnh sát hình sự ngơ ngác nhìn nhau, chần chừ không quyết định được. Hứa Quý Sinh là Phó cục trưởng quản lý trị an chứ không được phân công quản lý hình sự, nhưng cái mũ ô sa Phó cục trưởng trên đầu ông ta thì chẳng phải là giả. Bình thường khi ở Cục thì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050195/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.