Mấy người Lưu Vĩ Hồng vừa mới ngồi xuống ở bên cạnh, Hoàng Đào Hoa liền thấy Hạ Hàn, trong lòng không khỏi nao nao. Cô nhớ rất rõ, vị khách này ngày hôm qua có tới, còn dùng tiếng quê cô cùng cô hàn huyên vài câu. Điều này làm cho Hoàng Đào Hoa vừa xấu hổ vừa có chút cảm giác gần gủi.
Cô bị giam cầm tại cái động quỷ này, thời gian kể cũng không ngắn, mỗi ngày đều dùng nước mắt rửa mặt. Ở chốn này, gặp được một người đồng hương là chuyện không dễ dàng. Dù sao, địa khu Hạo Dương này thật sự vẫn còn rất lạc hậu, so với Giang Khẩu, nơi phồn hoa đô hội thì không sao sánh được. Không ngờ được địa khu Hạo Dương cũng có thể có được một ông chủ có tiền bước chân vào khách sạn xa hoa này, dường như tuổi còn rất trẻ, điều này làm cho Hoàng Đào Hoa có chút tò mò.
Người này, rốt cuộc đang làm gì?
Hoàng Đào Hoa đang nhìn Hạ Hàn mà suy đoán, Hạ Hàn tất nhiên cũng đang nhìn cô.
Đưa Hoàng Đào Hoa rời khỏi khách sạn Hồng Nghiệp là một trong những mục đích lần này của bọn họ. Tầm quan trọng của nhiệm vụ lần này không thua kém bất cứ nhiệm vụ nào khác. Lưu Vĩ Hồng nói rất rõ ràng, đây là vụ đầu tiên, đem ra so sánh thì thậm chí có thể tạm thời bỏ qua cả khách sạn Hồng Nghiệp, cả Hứa Duy Chúng cũng có thể tạm thời buông tha.
Đối với bố trí này của Lưu Vĩ Hồng, Hạ Hàn cũng không phản đối. Khách sạn Hồng Nghiệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050180/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.