Đây là một biệt thự ven biển tọa lạc trên một bãi biển nổi tiếng của thành phố Giang Khẩu. Đứng trước cửa sổ, cảnh sắc của vịnh thu vào tầm mắt: hàng trăm con thuyền trên biển, những chú chim biển bay lượn. Cảnh đẹp không tả nổi, tràn đầy sức sống.
Biệt thự không lớn, có một cái vườn nhỏ. Nhưng chỉ Vân Vũ Thường và hai người nữa ở thì như vậy cũng đủ rồi.
-Chị, biệt thự này không tồi chút nào.
Lưu Vĩ Hồng bưng một tách trà đặc trên tay, thưởng thức cảnh đẹp của vịnh, mỉm cười nói.
Trong trí nhớ của hắn,Vân Vũ Thường cũng từng có một biệt thự nhỏ ven biển, chỉ có điều không phải là ở Giang Khẩu mà là ở một tỉnh ven biển khác. Hạ Cạnh Cường làm Bí thư Tỉnh ủy ở tỉnh kia. Lưu Vĩ Hồng từng may mắn được đến làm khách tại biệt thự đó, hồi đó chỉ là phó nghiên cứu viên, thân thể tiều tụy, tinh thần suy sụp, Vân Vũ Thường vẫn là phu nhân phong độ tao nhã. So với cảnh tượng trước mắt thì hoàn toàn không thể bàn luận cùng nhau được.
Bí thư Lưu lúc này mặc một bộ Armani rất mềm mại, vừa vặn. Tuổi thanh xuân tinh thần phấn chấn, mặt mày rạng rỡ, phong độ.
Sau khi ăn bữa cơm tối, Vân Vũ Thường không sắp xếp cho Lưu Vĩ Hồng và Hạ Hàn một khách sạn mà chủ động đưa ra ý kiến cho họ đến ở ở biệt thự của mình. Lưu Vĩ Hồng tất nhiên không có ý kiến gì. Đồn trưởng Hạ lại lắc đầu cự tuyệt. Y có bao nhiêu chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050166/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.