- Bí thư Lưu quá khen, tôi thật sự là hổ thẹn không dám nhận, quá hổ thẹn…
Tiết Chí Dân liên tục xua tay, có chút ngượng ngùng nói. Trước mặt người thanh niên nhỏ hơn mình nửa số tuổi, Tiết Chí Dân cũng không hề có chút tâm tính "ỷ già ra vẻ"
- Bí thư Lưu, thật tâm nói cho cậu biết, lòng tôi là thật sự thiếu tự tin. Trước kia cũng chưa làm qua xí nghiệp, trọng trách nặng như vậy, tôi vẫn thực sự sợ là gánh không nổi, nếu chẳng may làm hỏng chuyện, thì càng phiền toái, rất có lỗi với sự tín nhiệm của tổ chức và Bí thư Lưu
Tiết Chí Dân "Hổ thẹn" một hồi, rồi nói tới chính sự
Lưu Vĩ Hồng chú ý tới, Tiết Chí Dân chỉ nói đến "Tổ chức và Bí thư Lưu", cũng không đề cập đến Chủ tịch khu Hùng. Đây đã nói rõ, trong cảm nhận của Tiết Chí Dân, chỉ có Bí thư Đảng ủy mới là cấp trên của y, không phải Chủ tịch khu! Tiết Chí Dân bình thường cùng Hùng Quang Vinh quan hệ cũng không tệ lắm, đó cũng chỉ là quan hệ tốt đẹp giữa đồng chí với nhau, không liên can gì đến cấp bậc cao thấp
- Đồng chí Chí Dân có thể nói cụ thể một chút hay không, ông chủ yếu là lo lắng về phương diện nào? Có thể đề xuất ra, chúng ta cùng nhau thương lượng xử lý
Lưu Vĩ Hồng trên mặt tiếp tục mang theo ý cười, nói không vội vàng không hấp tấp.
Tiết Chí Dân hơi trố mắt một chút. Nói lời thật, y thật ra cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050125/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.