Nhìn qua cũng coi như là một quy hoạch phát triển kinh tế toàn tỉnh có bài bản, trong nháy mắt, liền cho Lưu Vĩ Hồng nói đến không đúng tý nào. Ra vẻ mới là nói một vấn đề tài nguyên khoáng sản, mặt khác còn chưa từng đề cập tới
Nhưng Chu Kiến Quốc cảm thấy, Lưu Vĩ Hồng thật sự không có nói chuyện giật gân, quả thật nói rất có đạo lý, có chuyện như vậy
- Ừ, rất có đạo lý. Hôm qua tôi cũng cùng Đặng Trọng Hòa đề cập qua mấy vấn đề này, đương nhiên, không có tỉ mỉ như cậu nói. Chủ tịch huyện Đặng nói, đây cũng là hành động bất đắc dĩ. Muốn kinh tế của huyện Lâm Khánh thực hiện phát triển cách thức vượt qua, thì phải có đầu tư tài chính số lượng lớn. Tài chính huyện khẳng định lấy không ra khoản tiền này, thu hút đầu tư không hiện thực. Lâm Khánh chúng ta là địa khu đất liền hẻo lánh, giao thông không tiện, khách thương lớn sẽ không tới đây. Nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có thể phát động tài chính dân gian
Chu Kiến Quốc nhíu mày nói.
Kỳ thật đây chính là câu nói giành thể diện, hôm qua Chu Kiến Quốc cũng thật sự không có đề xuất nghi ngờ gì về quy hoạch phát triển này với Đặng Trọng Hòa. Những lời này, là bản thân Đặng Trọng Hòa giải thích với Chu Kiến Quốc, nhằm khiến quy hoạch của bản thân làm ra hoàn toàn hợp tình hợp lý, khiến người ta không thể bắt bẻ
- Về phần tài nguyên khoáng sản, không thể dễ dàng phát động tài chính dân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050021/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.