Thấy Chu Kiến Quốc tỏ ra tư thế quân nhân tiếp nhận mệnh lệnh như vậy, trong lòng Lục Đại Dũng rất hài lòng, tuy nhiên trên mặt cũng lộ vẻ không đồng ý, khoát tay mỉm cười nhẹ nhàng nói:
- Ông Chu chúng ta đều là bạn học cũ, không cần phải như vậy.
Chu Kiến Quốc cười ngượng.
- Báo cáo đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Lục Đại Dũng hình như hỏi rất tự nhiên.
Chu Kiến Quốc cũng trả lời tự nhiên:
- Chuyện là như thế này, ở tỉnh báo cho hai gã phóng viên một chút bồi dưỡng. Địa khu Hạo Dương chúng ta mới thành lập, là địa phương khá xa xôi, nói là những người này đã làm việc ở đây cả tuần, khá là vất vả, ăn không được ăn, ngủ cũng không ngon, tôi suy nghĩ là nên tỏ ý thành ý.
Thật ra thù lao đưa tin đã khá phổ biến. Tất cả mọi người ý thức được tầm quan trọng của tuyên truyền. Lại nói, Cục trưởng Chu đưa cho hai phóng viên một trăm nhân dân tệ có vẻ hơi ít, nghe nói có nơi còn đưa đến hai ngàn nhân dân tệ. Cục trưởng Chu so với người ta là kiến gặp voi.
- Ừ.
Lục Đại Dũng gật gật đầu, không đưa ra ý kiến.
Chu Kiến Quốc yên tâm, nhìn vẻ mặt Lục Đại Dũng, biết ông ta cũng không ác cảm với chuyện như vậy, thậm chí là ủng hộ.
Chỉ có điều ông ta là Bí thư Địa Ủy, không thể ngang nhiên cổ vũ cấp dưới đưa tiền hối lộ.
Có phần hơi kỳ cục.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3050013/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.