Phòng bệnh khoa ngoại bệnh viện Nhân Dân thị xã Hạo Dương, Trần Vĩ Nam nằm trên giường bệnh truyền dịch, bên gối đặt một quyển tạp chí, nhưng chưa từng lật xem, không ngừng xoay đầu nhìn ngang nhìn dọc, vẻ mặt chán đến chết.
Gã nằm viện cũng đã hai mươi mấy ngày, thạch cao trên cổ tay phải đã dỡ xuống, dưới cằm còn chụp một khuôn thạch cao, nhưng không cản trở gã xoay đầu, chỉ có lúc ăn cơm phải cẩn thận chút
Hai mươi mấy ngày này, gã đều ăn thức ăn lỏng và thức ăn sền sệt, trong miệng sớm đã nhạt rồi
Nhưng không có cách nào
Cằm dập nát gãy xương, chỉ có thể ăn loại thức ăn này
Lưu Vĩ Hồng xuống tay thật là độc
Trần Vĩ Nam mỗi ngày ở bệnh viện, nhất định có một hai tiếng chuyên dùng làm "thời gian mắng người", về phần người bị mắng thì cũng không cần khách khí, tất nhiên là đồng chí Lưu Vĩ Hồng Phó chánh văn phòng cục Nông nghiệp
Tuy nhiên cho dù là mắng chửi người, cũng không dám quá độc ác, không cẩn thận tác động xương cốt cũng không phải là đùa. Xương cằm nếu không khép lại đúng chỗ, từ nay về sau, Trần Vĩ Nam phải "biến dạng"
Cũng may bác sĩ nói với gã, qua hai ngày thì có thể dỡ khuôn thạch cao xuống, gã cũng có thể ăn chút thức ăn cứng, đương nhiên cũng không thể quá cứng, những thứ như đậu Hà Lan, hạch đào gã cũng không được ăn. Nhưng khiến Trần Vĩ Nam vui mừng chính là gã có thể xuất viện, sau này chỉ cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3049986/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.