Tại biệt thự của cô Tiêu.
Đây là một biệt thự khá cũ kĩ, mang đậm hơi thở của ngoại quốc. Vừa nhìn là đã biết nó được lưu lại trước giải phóng. Người ở tại biệt thự này cũng đại biểu cho một loại thân phận.
Cô Tiêu và chồng đều là con nhà thế gia. Chồng của cô Tiêu, chú Nhâm lúc trước đi làm ở doanh nghiệp nhà nước. Sau đó xin từ chức và ra làm kinh doanh, bây giờ đã trở thành một ông chủ lớn. Con cháu thế gia, chỉ cần không quá ngu thì khả năng trở thành một ông chủ là rất cao.
Phu nhân quân đoàn trưởng ở thủ đô đi thăm bạn bè thì cơ quan phải tăng cường một chiếc xe đưa đón.
Lưu Vĩ Hồng thay một bộ trang phục mới tinh. Kiểu áo Tôn Trung Sơn màu đen, giày da sáng bóng. Đây chính là do Lâm Mỹ Như yêu cầu. Lưu Vĩ Hồng còn trẻ nên mặc quần áo kiểu gì cũng đều đẹp trai, chỉ có kiểu áo Tôn Trung Sơn là nhìn là lạ. Lâm Mỹ Như đã nói, Lưu Vĩ Hồng còn trẻ thì phải mặc một bộ trang phục như thế này thì mới có sự điềm đạm và chững chạc.
Cô Tiêu làm Vụ trưởng vụ Vệ sinh, quyền cao chức trọng, khẳng định lại càng thích một thanh niên trẻ tuổi nhưng điềm đạm.
Lâm Mỹ Như mang theo con trai đến thăm hỏi nhưng cũng có mục đích khác.
Nếu"chàng rể tương lai" nhìn trông quá bay nhảy thì cô Tiêu sẽ phải lo lắng khi giao con gái mình cho hắn.
Chiếc xe đi rất nhanh, trong chốc lát đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3049977/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.