Thực ra theo quy tắc quan trường, Lưu Vĩ Hồng không nên nói như vậy.
Lưu Thành Thắng vẫn chưa nhận chức, trước tiên điều em rể đến tỉnh Giang Nam, ảnh hưởng này cũng không tốt đẹp gì.
Cán bộ tỉnh Giang Nam còn không coi Bí thư Lưu là lãnh đạo lấy việc công mưu tính chuyện riêng sao?
Nhưng Lưu Vĩ Hồng cảm thấy, có rất nhiều việc không thể hoàn toàn suy nghĩ theo quy tắc quan trường. Con người sống trên đời, tình thân, tình bạn, tình yêu đều vô cùng cần thiết, trong đó tầm quan trọng chưa chắc đã thua sự nghiệp.
Trong bốn anh em nhà họ Lưu thì có Hồ Phấn Cường và Lưu Thành Mỹ làm việc trong xí nghiệp, theo lẽ thường tình mà nói, bọn họ "lăn lộn" kém nhất. Bây giờ mọi người đều tiến bộ, Hồ Phấn Cường thì chỉ mong muốn một chức vụ tốt một chút, không cần thăng quan, nói có vẻ như rất dễ. Nếu việc này không được đáp ứng thì không khí ngày mừng sinh nhật hôm nay của Lưu Thành Thắng e rằng sẽ có vài phần ái ngại.
Còn có một điểm cũng rất quan trọng.
Sau khi nhà họ Lưu xuống dốc, Lưu Thành Thắng ở trên quan trường, Lưu Thành Ái và Lưu Thành Gia ở trong quân đội, tất cả đều bị kìm hãm, nhưng Hồ Phấn Cường và Lưu Thành Mỹ làm việc trong xí nghiệp thì không gặp phải ảnh hưởng gì lớn lắm. Gia đình nhà cô ban đầu vốn "lăn lộn" kém cỏi nhất, nhưng sau đó lại trở thành "gia đình quyền quý" nhất. Tính cách Lưu Thành Mỹ tốt hơn em gái, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3049957/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.