Trải qua sự thẩm vấn của Lâm Mỹ Như, Lưu Vĩ Hồng thở phào một hơi, cho rằng không có việc gì nữa. Không ngờ Lưu Nhị Ca đã tính nhầm, Trưởng ban Lao vừa rời khỏi chưa bao lâu thì Lưu Thành Gia liền đích thân tiến hành "thẩm vấn" hắn.
Lưu Thành Gia vẻ mặt trầm lắng, thần sắc vô cùng không hài lòng, làm Lưu Vĩ Hồng và Lâm Mỹ Như vừa mới vào phòng phải khiếp sợ.
Vậy là sao?
Chẳng lẽ Trưởng ban Lao và Lưu Thành Gia vừa nói chuyện gì vô cùng nghiêm trọng, hai người đã xảy ra tranh cãi sao.
- Thành Gia, sao vậy?
Lâm Mỹ Như ngồi một bên ghế sofa, khó hiểu hỏi.
Lưu Vĩ Hồng ngồi cạnh mẹ, cũng rất kinh ngạc nhìn mẹ mình.
- Hừ!
Lưu Thành Gia đầu tiên "hừ" một tiếng, không khí trong phòng khách lập tức trở nên nặng nề, dường như trở về thời gian lúc trước, khi Lưu Vĩ Hồng không chịu thua kém ai. Hồi đó, chỉ cần Lưu Vĩ Hồng trở về nhà, trong nhà liền có không khí này, khó chịu vô cùng.
- Vĩ Hồng, con như vậy là sao?
Lưu Thành Gia nhìn chằm chằm con trai, vô cùng không vui hỏi.
Lưu Vĩ Hồng kinh ngạc đáp:
- Cha, lại sao vậy ạ?
- Con còn hỏi à? Con với con gái nhà họ Vân, Vũ Thường, rốt cuộc là thế nào?
Không ngờ lại là chuyện này.
Lưu Vĩ Hồng cơn tức giận bốc hỏa lên đến đầu, nhưng lại cố gắng kiềm nó lại. Cơn tức giận này không thể trút lên cha mình được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3049953/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.