Lưu Vĩ Hồng hai mắt nhìn thẳng Trần Vĩ Nam, lạnh lùng nói:
- Muốn đối chất gì nữa? Chính tay anh viết biên lai, còn cần đối chất sao?
- Biên lai? Biên lai gì? Lưu Vĩ Hồng, anh đừng tùy tiện đổ oan cho tôi đó, nói cho anh biết, tôi không nuốt số này!
Trần Vĩ Nam trừng to đôi mắt, hùng hổ nói.
Xem ra thì, tên này ngay đến biên nhận do chính tay viết cũng đã quên luôn rồi. Trần Vĩ Nam sau khi tới Hạo Dương, được phân công quản lý công tác hậu cần cục Nông Nghiệp, Trần Sùng Tuệ lại có quyền phê duyệt tài vụ, nên Trần Vĩ Nam thỉnh thoảng thu được khoản tiền nhỏ vào tay, cuộc sống trôi qua rất tươi đẹp, cả ngày uống rượu, trong đầu không phải rượu ngon thì là người đẹp, đâu còn nhớ tới sự tình này?
Lưu Vĩ Hồng từ trong ngăn kéo lấy ra tờ biên nhận, đưa ngang qua mắt Trần Vĩ Nam một cái, lập tức lại thu trở về.
Đây là bản chính, vẫn chưa phô-tô-cóp-py. Nếu không Trần Vĩ Nam bất chợt khùng lên, giật lấy, xé nát bấy, thì sẽ không còn chứng cớ nữa.
Tuy nhiên chỉ cần thoáng qua một cái, thì công tử Trần đã chợt nhớ ra. Mặc kệ nói như thế nào, thì tờ biên lai này là chính tay y viết ra, tóm lại cũng còn có chút ấn tượng. Trên biên lai giấy trắng mực đen, quả thật đúng là bút tích của công tử Trần
- Ngô Tất Văn, mày chơi sau lứng ông hả? Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Trần Vĩ Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3049934/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.