Tổng thể mà nói, cục Nông nghiệp địa khu Hạo Dương thành lập hai tháng, công tác vẫn có hiệu quả rõ ràng, công trình cung cấp rau xanh đã bước đầu thấy hiệu quả. Chức vụ Phó chánh văn phòng của Lưu Vĩ Hồng cũng làm rất có bài bản, đa phần đồng sự trong cục đều có thể tán thành năng lực công tác của hắn
Nhưng cũng có người bất mãn
Một ngày này, Lưu Vĩ Hồng đến phòng tài vụ nộp ngân phiếu định mức, Trang Tê Phượng liền cáo trạng
- Ôi, Vĩ Hồng, căn tin của các anh là sao vậy? Thức ăn càng ngày càng kém?
Trang Tê Phượng không vội xét duyệt ngân phiếu định mức, thở hổn hển nói, khuôn mặt tròn tròn phụng phịu. Hai tháng nay, quan hệ giữa cô và Lưu Vĩ Hồng có vẻ như càng thân cận hơn, trước kia gọi "chủ nhiệm Vĩ Hồng", nay dứt khoát không xưng vế sau nữa, trực tiếp gọi tên. Cô lớn hơn Lưu Vĩ Hồng bảy tám tuổi, gọi như vậy cũng không coi là đi quá giới hạn
Trang Tê Phượng trước mắt là một mình sống ở bên đây, chồng con đều ở lại thành phố Thanh Phong, quan hệ công tác nhất thời chưa điều qua. Cô chê một mình nấu cơm phiền toái liền ăn ở căn tin. Hơn nữa, nhà ngang của nhà máy đinh cũng quả thật không tiện nấu cơm, làm cho cả tòa lầu đều là khói dầu, người ở đây cũng không thoải mái
Nhìn hình thể của Trang Tê Phượng thì có thể biết, cô rất chú ý việc ăn có tốt hay không
Thức ăn của căn tin này mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3049928/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.