Lưu Vĩ Hồng dừng lại việc hôn môi Đường Thu Diệp. Động tác nhẹ nhàng đẩy ra của hắn khiến Đường Thu Diệp lập tức bừng tỉnh.
Chẳng lẽ, anh ấy chê mình, thủy chung không muốn lấy mình?
Một suy nghĩ xẹt qua trong đầu Đường Thu Diệp khiến cho cô không kìm nổi sự sợ hãi.
Hiển nhiên, Lưu Vĩ Hồng biết Đường Thu Diệp đang suy nghĩ cái gì. Không đợi Đường Thu Diệp lên tiếng, hắn nhẹ nhàng ôm lấy cô, mỉm cười nói:
- Đi ăn cơm trước đi, sau đó trả phòng ở nhà khách Lam Thiên. Chúng ta đến nhà khách Hạo Dương.
Đường Thu Diệp lại bừng tỉnh lần nữa, hai má càng đỏ rực hơn, giống như ánh nắng chiều, cắn môi nhẹ nhàng gật đầu.
Trong thời điểm này thì mọi người phụ nữ đều phục tùng vô điều kiện sự an bài của người đàn ông.
Huống chi, Đường Thu Diệp lại vốn rất sùng bái Lưu Vĩ Hồng.
Nhà khách Hạo Dương cũng phục vụ cơm nhưng Lưu Vĩ Hồng lại không thích khẩu vị ở đó. Hương vị ở đây không bằng một góc ở Lào Cai thị xã Hạo Dương.
Thầy Ngô đã từng dẫn Lưu Vĩ Hồng nếm qua một lần. Lưu Vĩ Hồng lập tức bị mê hoặc ngay, luôn muốn chạy đến nơi đó ăn cho đỡ thèm. Món ăn vừa ngon lại vừa bổ. Là một nơi rất đáng để đi.
Hai người nắm tay nhau xuống dưới lầu khu chợ tổng hợp, hạnh phúc cùng nhau đi Lào Cai.
Đường Thu Diệp cố gắng khống chế cảm xúc của mình.
Đúng như Lưu Vĩ Hồng đã nghĩ, Đường Thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3049920/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.