🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
- Vĩ Hồng à, hôm nay mời mấy vị các cậu tới đây là có chuyện này muốn cùng các cậu thương lượng…

Chu Kiến Quốc hút một điếu Hilton, bị nghẹn ho khan hai tiếng, híp mắt nói. Nhìn thấy rõ, ông ta kỳ thật không muốn sớm như vậy đã nói đến chính sự, nhưng Lưu Vĩ Hồng một một hơi tặng nhiều lễ vật quý trọng thế này, Hiệu trưởng Chu cảm thấy không nói chút gì cả thì hơi có lỗi với hắn. Có đôi khi, cùng một sự việc, đợi đến đông đủ nói ra, hay là nói trước với một người, nhìn qua không có gì khác nhau, trên thực tế khác nhau rất lớn. Nói trước vài phút với riêng Lưu Vĩ Hồng, trên cảm giác cho thấy cùng Lưu Vĩ Hồng càng thêm thân cận hơn.

Lưu Vĩ Hồng liền ngồi ngay ngắn, rất là chăm chú nhìn Chu Kiến Quốc.

Kỳ thật Chu Kiến Quốc phải thương lượng chuyện gì, Lưu Vĩ Hồng đã biết rõ. Từ Giang Khẩu trở về, hắn không trực tiếp quay về thị xã Thanh Phong mà là đi Đại Ninh, kịp đem xe trả lại cho Lý Hâm. Lý Hâm vui mừng hớn hở, nói cho hắn biết, điều chỉnh nhân sự ở tỉnh đã được định xong. Lý Dật Phong sắp ra đảm nhiệm ủy viên thường vụ Tỉnh ủy kiêm Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy. Nguyên Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy tiếp nhận chức vụ Phó bí thư Tỉnh ủy phụ trách Đảng và quần chúng.

Theo Lý Hâm nói, Lý Dật Phong tới ủy ban Kế hoạch quốc gia chạy hạng mục, Mã Quốc Bình tự mình tổ chức tiệc tùng khoản đãi, lại giới thiệu mấy Cục trưởng bên ủy ban Kế hoạch quốc gia với y. Kỳ thật điều này cũng không quan trọng gì mấy, quan trọng nhất chính là sau buổi tiệc, Lý Dật Phong gặp được Lưu Thành Thắng. Lưu Thành Thắng lúc này vẫn còn đảm nhiệm Phó trưởng ban Tổ chức Trung ương, nhưng tiếp nhận chức vụ Bí thư Tỉnh ủy Giang Nam, cơ bản đã thành kết cục đã định.

Lưu Thành Thắng đích thân gặp mặt Lý Dật Phong, ý nghĩa vô cùng trọng đại, đây đúng là có chút ý vị, Lý Dật Phong đã tiến vào tầm mắt của Lưu gia, chỉ cần biểu hiện tốt, tương lai rất có khả năng được tiến thêm một bước trọng dụng.

Trong khoảng thời gian này, chính đàn Lưu gia ở Bắc Kinh khá sinh động, ý tứ hơi không ngừng "Chiêu binh mãi mã".

Quả nhiên, Lý Dật Phong từ thủ đô trở về không bao lâu, Ban Tổ chức Trung ương liền tiến hành khảo sát đối với Lý Dật Phong. Mặc dù chưa chính thức công bố văn kiện bổ nhiệm, chỉ cần không xảy ra bất ngờ lớn, chức vụ Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy này là không chạy được đâu.

Lần này Lưu Vĩ Hồng đi Đại Ninh, thái độ Lý Hâm đối với hắn càng thêm khác lạ, nhìn qua dường như không còn nhiệt tình như ở thị xã Thanh Phong nữa, nhưng lại càng thêm tùy ý, theo cách nói đương thời mà nói, chính là càng thêm "Bạn hữu".

Sự thật chứng minh, Lưu Vĩ Hồng thật sự có thể nói chuyện ở Lưu gia. Người này rất không đơn giản. Rất nhiều con cháu quý tộc, ở bên ngoài uy phong lẫm lẫm, cực kỳ kiêu căng ngạo mạn, khi thật sự trở về nhà, ở trước mặt lão gia thật giống như chuột thấy mèo vậy, một câu cũng không dám nói, càng không cần phải nói đến việc có thể ảnh hưởng quyết định của ông cụ.

Lý Hâm nói cho Lưu Vĩ Hồng biết, bộ máy địa khu Hạo Dương mới đại khái đã định xong. Chủ tịch Địa khu Thanh Phong là Lục Đại Dũng được điều nhiệm là Bí thư Địa ủy địa khu Hạo Dương. Quyết định này khi đưa ra cũng không thoải mái. Không ít người nhìn chằm chằm vào vị trí này, trong đó mấy vị đều rất có lực cạnh tranh, mức độ hoạt động cũng không nhỏ. Nhưng cuối cùng xuất phát từ góc độ có lợi cho công tác, vẫn là quyết định bổ nhiệm Lục Đại Dũng.

Địa khu Hạo Dương mới, quyết định ngày một tháng mười treo biển thành lập.

Ngay tại mấy ngày này thì sẽ công bố văn kiện bổ nhiệm

Nếu định ra Lục Đại Dũng đảm nhiệm Bí thư Địa ủy địa khu Hạo Dương thì cơ hội cho Chu Kiến Quốc đã tới rồi. Phỏng chừng Lục Đại Dũng đã tìm Chu Kiến Quốc nói qua, muốn dẫn ông ta theo đến địa khu Hạo Dương. Chỉ có điều không biết sẽ an bài cho Chu Kiến Quốc chức vụ gì.

Cán bộ lãnh đạo trưởng phòng huyện bậc một, chỉ thị ở tỉnh sẽ không chi tiết như vậy, chỉ có phương châm đại khái chung chung, toàn bộ phải nhờ Lục Đại Dũng đợi mấy lãnh đạo Địa ủy chủ chốt đến định.

Lục Đại Dũng ở vị trí mới, muốn dẫn đồng minh mình đi theo, cũng cùng đạo lý này, Chu Kiến Quốc cũng sẽ muốn dẫn vài người qua đó, tự tạo dựng tổ chức thành viên cơ bản của riêng mình. Mấy vị được mời đến buổi tiệc hôm nay, chính là ứng cử viên được Chu Kiến Quốc lựa chọn.

Quả nhiên, Chu Kiến Quốc nói:

- Vĩ Hồng à, địa khu Hạo Dương đã định vào ngày một tháng mười chính thức treo biển, ở tỉnh quyết định điều Chủ tịch Địa khu Lục qua đó đảm nhiệm Bí thư Địa ủy... Chủ tịch Địa khu Lục hai ngày trước có tìm tôi nói qua, tính cho tôi qua đó thành lập cục Nông nghiệp địa khu.

Chu Kiến Quốc là hiệu trưởng trường Nông nghiệp, được cho là chuyên gia về mặt nông nghiệp, do ông ta gánh vác xây dựng cục Nông nghiệp địa khu, cũng là ứng cử viên sáng giá. Tuy nhiên ở trong trí nhớ của Lưu Vĩ Hồng, đời trước Chu Kiến Quốc dường như là đảm nhiệm Bí thư huyện ủy. Không biết vì sao lúc này lại bị biến đổi. Đương nhiên, Lưu Vĩ Hồng đời trước cũng không trở thành tâm phúc của Chu Kiến Quốc, cũng không có theo ông ta đến địa khu Hạo Dương nhậm chức mà là tiếp tục ở lại trường Trung cấp Nông nghiệp địa khu Thanh Phong làm thầy giáo dạy học. Chu Kiến Quốc là như thế nào lên làm Bí thư huyện ủy, Lưu Vĩ Hồng cũng không rõ nội tình cho lắm.

Nhưng Lưu Vĩ Hồng cũng không cảm thấy có gì không tốt.

Cục Nông Nghiệp thì cục Nông Nghiệp, đơn vị mới, hết thảy đều là bắt đầu từ đầu, có quá nhiều chức vụ chờ người ta tới nhậm chức, chắc là sẽ có một chức vụ thích hợp rơi xuống đầu của hắn. Tuy rằng cục Nông Nghiệp không có quyền lực quá lớn, nhưng chỉ cần đồng ý ra sức, kỳ thật cũng là có thể tạo ra thành tích.

Lưu Vĩ Hồng coi trọng chính là kinh nghiệm công tác cơ sở này, về phần cụ thể làm công tác gì thì không cần quá bắt bẻ làm gì

- Chúc mừng hiệu trưởng... Ồ không, là chúc mừng Cục trưởng!

Lưu Vĩ Hồng cười nói, giọng điệu không hề rất tùy ý, trong trang trọng lộ ra một ý thân thiết.

Góc độ này nắm rất đúng chỗ, Chu Kiến Quốc đối với việc này rất là vừa lòng, cười ha hả, nói:

- Vĩ Hồng à, cậu còn trẻ, có bằng cấp, lại có tài cán, là nhân tài hiếm có. Thế nào, có hứng thú đi theo tôi cùng nhau qua đó hay không. Yên tâm, không bạc đãi cậu đâu!

Lưu Vĩ Hồng tung một câu:

- Vĩ Hồng bất tài, nguyện ý đi theo Cục trưởng!

- Tốt tốt, rất tốt… nguồn TruyenFull.vn

Chu Kiến Quốc càng thêm cao hứng, liên tiếp nói mấy tiếng tốt tốt, ánh mắt nhìn về phía Lưu Vĩ Hồng, càng thêm thân thiết hơn:

- Vĩ Hồng, tôi cảm thấy cậu là nhân tài quản lý, trong khoảng thời gian này, biểu hiện của cậu, tôi đều nhìn thấy. Tôi ban đầu còn có chút lo lắng, cậu còn rất trẻ, đảm nhiệm phó chủ nhiệm phòng Giáo vụ sợ người khác không phục. Sự thật chứng minh, lo lắng của tôi là dư thừa, thanh niên như cậu rất có bản lĩnh, mói người đối với cậu đánh giá đều rất tốt. Như vậy đi, sau khi chúng ta qua đó, bên văn phòng kia do cậu nắm, thấy sao?

Lưu Vĩ Hồng kính cẩn đáp:

- Hết thảy phục tùng chỉ thị của Cục trưởng.

- Ai, đây là ở nhà, tất cả mọi người như là người một nhà, không cần nói chỉ thị gì đó, chỉ là tùy tiện tâm sự... Vốn tôi tính cho cậu trực tiếp làm cCủ nhiệm văn phòng, nhưng cậu còn quá trẻ, lại vừa mới đề cấp phó phòng, bước chân không tiện bước quá nhanh. Ý kiến của tôi là xin cậu chịu uất ức một chút, trước đảm nhiệm phó chủ nhiệm văn phòng, chủ trì công tác hằng ngày. Chủ nhiệm thì, tôi suy xét mời đồng chí Trần Sùng Tuệ kiêm nhiệm... Tôi đã hướng Chủ tịch Địa khu Lục báo cáo qua, đồng chí Trần Sùng Tuệ qua đó làm trợ thủ của tôi, công tác chủ yếu là hiệp trợ tôi. Văn phòng bên này, anh ta chỉ là treo danh nghĩa, cụ thể đều là do cậu phụ trách, cậu cảm thấy như thế nào?

Chu Kiến Quốc giọng điệu rất là thành khẩn.

Kỳ thật lúc ban đầu, Chu Kiến Quốc không phải là ý tứ này. Lưu Vĩ Hồng ông ta sẽ dẫn theo, nhưng sẽ không cho loại chức vụ có lợi ích thực tế này. Phó chủ nhiệm Chánh văn phòng khẳng định phải an bài, tuy nhiên bên trong kế hoạch, có riêng một ứng cử viên chuyên trách Chánh văn phòng. Lưu Vĩ Hồng chỉ là làm trợ thủ cho chủ nhiệm.

Sắp xếp như thế, thứ nhất là Lưu Vĩ Hồng quá trẻ tuổi, thứ hai Chu Kiến Quốc dù gì thời gian giao tiếp với hắn cũng không dài, vẫn còn chút không hiểu rõ. Tối nay mấy người được mời đến đều là thuộc hạ cũ, bạn bè cũ đã đi theo Chu Kiến Quốc rất nhiều năm. Giống như Trần Sùng Tuệ, vẫn luôn là trợ thủ của Chu Kiến Quốc, đảm nhiệm phó hiệu trưởng trường nông nghiệp bốn, năm năm rồi, quan hệ cùng Chu Kiến Quốc xem như không tồi. Duy chỉ mình Lưu Vĩ Hồng là người trẻ tuổi mới được điều đến đây chỉ có một năm. Chu Kiến Quốc còn muốn quan sát nhiều thêm một chút.

lChính Là biểu hiện của Lưu Vĩ Hồng, khiến Chu Kiến Quốc tạm thời thay đổi chủ ý.

Người thanh niên này làm việc quả thực "đẹp mắt", sạch sẽ lưu loát, tuyệt không ướt át bẩn thỉu. Chu Kiến Quốc có lẽ cũng không cần quan tâm Lưu Vĩ Hồng mua một bộ trang phục đắt tiền cho con gái, nhưng Lưu Vĩ Hồng làm như vậy, liền đại biểu cho một loại thái độ. Nếu thanh niên người ta cũng "Biết điều" như vậy, Chu Kiến Quốc cảm thấy mình cũng không thể không phóng khoáng, tránh việc làm tim Lưu Vĩ Hồng trở lạnh.

Lưu Vĩ Hồng vội lập tức đáp lại:

- Đa tạ Cục trưởng. Tôi nhất định sẽ toàn lực ứng phó làm tốt công tác văn phòng, vì cán bộ công nhân viên chức toàn Cục làm tốt phục vụ hậu cần.

Cho hắn trực tiếplàm việc dưới lãnh đạo Trần Sùng Tuệ quả thật là vô cùng chiếu cố. Trần Sùng Tuệ trên thực tế chính là Phó cục trưởng thường trực, sẽ có rất nhiều công tác phải phân công quản lý, Chu Kiến Quốc lại nói rõ ràng là công tác văn phòng do Lưu Vĩ Hồng chủ trì, Lưu Vĩ Hồng chính là chủ nhiệm Chánh văn phòng trên thực tế, chỗ khác biệt chỉ là kinh nghiệm lý lịch mà thôi. Đến thời cơ thích hợp, Trần Sùng Tuệ kiêm chức kia, tự nhiên sẽ ra đi, nhường chỗ chính lại cho Lưu Vĩ Hồng.

Nếu là an bài Phó cục trưởng khác phân công quản lý công tác của văn phòng, ý đồ sẽ khác hẳn. Công tác trọng yếu của Cục Nông Nghiệp vốn không nhiều, tới đó tiếp nhận quản lý văn phòng là chức quan béo bở. Bình thường Phó cục trưởng phân công quản lý chỗ này, nhất định phải nhúng tay vào, Lưu Vĩ Hồng đảm nhiệm chức phó chủ nhiệm này, sẽ như cũ chỉ là trợ thủ, không làm chủ được.

- Ha ha, làm cho tốt vào, cậu nhất định làm được.

Chu Kiến Quốc lại vỗ vỗ vai Lưu Vĩ Hồng, cổ vũ nói.

Chỉ chốc lát, khách mời lần lượt đến đông đủ. Trần Sùng Tuệ đi đầu, tổng cộng bốn người, bao gồm Trần Sùng Tuệ, hai phó hiệu trưởng, còn có một vị chủ nhiệm hành chính tổng hợp, một vị chủ nhiệm giáo vụ. Mọi người vừa nói vừa cười đi đến.

Chu Kiến Quốc khuôn mặt tươi cười chào đón, Lưu Vĩ Hồng tự nhiên cũng phụ họa theo đuôi.

- Ha ha, chúc mừng chúc mừng, chúc mừng hiệu trưởng!

Trần Sùng Tuệ vừa vào cửa, liền hai tay ôm quyền, cười ha hả nói với Chu Kiến Quốc. Mấy người khác cũng đồng loạt hướng Chu Kiến Quốc chúc mừng. Xem ra tin tức bọn họ cũng khá nhanh nhẹn, sáng sớm thì đã biết tiệc nhà hôm nay là vì chuyện gì.

- Ha hả, tất cả mọi người là đồng sự cũ, đừng nên nói những lời này, nào, mời mọi người ngồi.

Chu Kiến Quốc cũng là cười ha hả nói.

Tuy nhiên Lưu Vĩ Hồng rõ ràng nhìn thấy trong mắt Chu Kiến Quốc hiện lên một chút không hài lòng. Điều này cũng dễ hiểu, Trần Sùng Tuệ kỳ thật ra đã phạm vào điểm kiêng kị. Nếu là tiệc nhà bình thường thì cũng không có gì. Hôm nay là buổi tiệc đặc biệt, Chu Kiến Quốc sắp đảm nhiệm "Chức vị quan trọng", đơn vị hành chính không thể so với trường học, Trần Sùng Tuệ lại kêu đến một đám người, trên cảm giác thì có quan hệ với y khá tốt, lại không quan hệ gì tới Chu Kiến Quốc. Chu Kiến Quốc trong lòng không thể không có một chút gai mắt.

Lưu Vĩ Hồng âm thầm cảm thán, dù sao Trần Sùng Tuệ vẫn chưa thật sự là người trong quan trường, đối với tâm tư lãnh đạo lại không sờ đúng chỗ, vô tình liền đắc tội với người ta.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.