Lý Tiểu Cúc lại đem cái việc Đường Thu Diệp tự cao tự đại ném qua một bên, nhanh chóng hỏi:
- Thật sự là đi làm ở địa khu sao? Là đơn vị gì vậy?
Dù sao thì tiền đồ của chồng mình quan trọng hơn. Bị Đường Thu Diệp châm chọc vài câu cũng phải chịu.
- Cục Bảo vệ môi trường.
Đường Thu Diệp không chần chừ, trả lời một cách đắc ý.
Lý Tiểu Cúc có chút thất vọng, hạ giọng nói:
- Cục Bảo vệ môi trường không phải là đi đào đường, dọn nhà vệ sinh sao?
Lúc này thì cục Bảo vệ môi trường và Cục vệ sinh vẫn chưa tách riêng, vẫn còn hợp cùng một chỗ lấy tên là cục Bảo vệ môi trường. Trong cảm nhận của những người bình thường thì Cục Bảo vệ môi trường không là cái gì cả, chỉ là đào đường, dọn nhà vệ sinh thôi.
- Thu Diệp à, chẳng lẽ không vào được nhà máy tinh luyện kim loại sao?
Lý Tiểu Cúc lại nghi ngờ hỏi.
Quanh đi quẩn lại thì cô ta vẫn cứ nhắc tới nhà máy tinh luyện kim loại. Khi đó, trong mắt người dân chúng bình thường thì đơn vị quốc gia và đơn vị xí nghiệp cũng không có gì khác nhau. Hơn nữa, nhà Lý Tiểu Cúc lại là nông dân, chỉ cảm thấy vào làm công nhân ở nhà máy tinh luyện kim loại vẫn ngon hơn so với việc đi sửa đường. Hơn nữa, nhà máy là sản xuất ra sản phẩm, có thể bán thành tiền. Cho nên tiền lương và phúc lợi hẳn nhiều hơn so với sửa đường nhiều.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3049848/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.