Đường Thu Diệp bình thường là thích xem TV, nhưng ở trường Trung cấp Nông nghiệp điều kiện lại khá đơn sơ, trong ký túc xá dành cho người độc thân không có khả năng có TV. Buổi tối Lưu Vĩ Hồng có việc, không thể kể chuyện xưa cho Đường Thu Diệp nghe được thì cô lại sang nhà đồng nghiệp khác xem TV.
Ở thế kỉ thứ 21, buổi tối mà qua nhà người khác xem TV thì quả thực có chút không tin nổi. Nhưng ở thập niên 80 của thế kỷ 20, thì lại không có gì kỳ lạ. Văn minh ngày càng cao thì lại càng làm thói quen của con người thay đổi.
Phòng của khách quý hiển nhiên là có TV.
Tuy nhiên Đường Thu Diệp lại không có tâm trạng xem TV. Nằm trên cái giường lớn, Đường Thu Diệp cũng không nằm lâu, liền đứng dậy, đi qua đi lại trong phòng, cảm giác bực bội bất an.
Lưu Vĩ Hồng đã ra ngoài thật lâu còn chưa trở về. Cô vẫn nghĩ là Lưu Vĩ Hồng còn ở trong phòng của chị Thường. Thời gian dài như vậy đủ làm rất nhiều chuyện.
Bọn họ có nói chuyện phiếm với nhau thì cũng không lâu như vậy. Chị Thường không phải là cô, chẳng lẽ cũng thích nghe Lưu Vĩ Hồng kể chuyện xưa?
Từ khi nhìn thấy chị Thường, Đường Thu Diệp tâm thần không yên. Nghiêm khắc mà nói thì là có chút hụt hẫng. Song phương căn bản không ở cùng một cấp bậc, không có cách nào so sánh với. Đường Thu Diệp tự nhận mình là đàn ông thì sẽ không chút do dự mà chọn ngay chị Thường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-gia/3049845/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.